Thường nói anh em chiến hữu thì đồng bệnh tương lân, một thằng có chuyện tất cả chung tay, huống hồ gì đây là… cả đám cùng có chuyện. Vì vậy dẫn tới sau ba tháng hè nói dài không dài nói ngắn cũng không ngắn, hội bàn tròn A1 cuối cùng đã có một ngày tụ họp đông đủ.
Mở đầu là tôi, lúc này đang nói chuyện với Tiểu Mai qua điện thoại.
- Thôi, đồ đã tặng là không lấy lại! – Tôi nhất quyết giữ nguyên ý định không lấy lại cây tre đã tặng nàng hồi học quân sự năm vừa rồi.
- Chứ anh lấy gì mà dùng? Hay ngày mốt em cầm theo đưa anh nhe! – Nàng kiên trì thuyết phục tôi như từ nãy đến giờ.
- Thôi, anh mua cây mới!
- Em có dùng đâu, mua chi phí tiền vậy. Hồi trước anh còn kể là không thích dùng tre để được gọi lên lắp ráp súng thật mà!
- Trời ơi, tre rẻ òm à, anh không qua lấy đâu. Qua nhà em chơi thì được, hề hề!
Nghe giọng cười khả ố của tôi, Tiểu Mai có vẻ hơi khó chịu:
- Cười gì thấy ghê, hôm nay em bận rồi, bữa khác anh qua nha!
- Hử, bận gì thế? – Tôi chưng hửng.
- Em định tập đàn hết ngày hôm nay, bữa giờ không tập cũng hơi lâu rồi! – Nàng đáp.
Cũng đúng, hè này từ lúc tôi đón nàng ở Sài Gòn về đến Phan Thiết là sang nhà tôi ở hơn một tuần. Thời gian đó thi thoảng chở nàng về lại nhà ở đường Tuyên Quang thì tôi thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-hai-duoc-nham-em-gai/2778833/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.