Mười lăm phút giải lao giữa trận trôi qua nhanh chóng, nhanh đến mức mà tôi cảm giác như mình chỉ vừa ngồi nghỉ có một tí chút mà đã hết giờ, hai chân tôi thậm chí giờ vẫn còn hơi mỏi do chạy xông xáo suốt hiệp một. Lục tục đi ra lại khu vực giữa sân và đổi lại vị trí hai đội theo như luật định, Tuấn rách ngửa mặt nhìn trời:
- Có khi nào đang đá thì mưa không tụi bây? Sân chèm nhẹp thì khổ à nha!
Quả thật là thằng Tuấn lo lắng cũng có cơ sở, không riêng gì nó mà cả hai đội trên sân lúc này đều đang lo rằng nếu cơn mưa đầu mùa mà kéo đến bất chợt lúc này hoặc trong khi trận đấu diễn ra thì rất có thể trận chung kết sẽ phải bị ngừng lại. Mà chẳng có ai muốn việc không may như vậy lại xảy ra bởi người nào cũng đều đang bừng bừng nhuệ khí. Nhưng việc của con người là lo vẫn hoàn lo, bởi ông trời lúc này đang thản nhiên vần vũ mây đen, chuẩn bị cho những cơn gió mang luồng không khí lạnh tới. Cây lá xung quanh sân bị thổi xào xạc làm những cánh lá vàng hoe của hàng me tây rơi lả tả trong gió, đâu đó trên khán đài có tiếng mọi người í ới gọi nhau vì bị bay nón hay bất ngờ gặp gió mạnh.
- Chào mừng quý vị và các bạn đã trở lại với trận chung kết siêu kinh điển giữa 12A21 và 11A1 tại sân vận động … trường mình. Ở hiệp một thì tỉ số đã được mở cho 11A1 với pha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-hai-duoc-nham-em-gai/2778722/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.