Sau buổi tối hôm ấy thì thái độ của Trân đối với tôi cũng đã bình thường trở lại, bình thường ở đây tức là… nhí nhắng không chịu được.
- Anh hai, đói rồi! – Trân dụi mắt ngồi dậy.
- Ừm… đợi anh chút! – Tôi đứng lên định rời đi thì bị con bé gọi giật lại.
- Quên nữa, chút anh chạy ra hàng truyện xem có bộ gì mới thì mua cho bé nghen! – Con bé nháy mắt tinh nghịch.
- Ừ, rồi, cứ nghỉ ngơi đi! – Tôi gật đầu phì cười.
Nhưng đâu có dừng lại ở đó, bởi vẻ như nhỏ em gái này thích hành hạ ông anh của mình hay sao ấy…
- Anh, nóng quá!
- Trời, thì em tự thổi cho nguội rồi ăn đi chứ!
- Thôi… anh thổi giúp em đi, phải nguội thì người ta mới ăn, không thì… ứ ăn đâu!
- Hơ…..!
- Ứ ăn!
- Ơ hay……!
Nhìn con bé đang bướng bỉnh quay mặt đi vờ dỗi, hai đôi má phồng lên phụng phịu hệt như con nít, thế là tôi đành… xuống nước mà ngồi thổi phì phò tét cả mồm cho tô cháo nguội bớt.
- Này, xong rồi, ăn đi! – Tôi hơi cau mày, đẩy tô cháo về phía Trân.
Nào ngờ con bé lại giở trò nhõng nhẽo thêm nữa:
- Hứ… thái độ thấy ghét, ứ ăn luôn!
- Á à… được nước làm tới à… dám bật luôn cả anh? – Tôi đã bắt đầu nóng gáy.
- Hu hu… vậy mà nói thương em gái… hu hu…..!
Thế là chả biết Trân khóc thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-hai-duoc-nham-em-gai/2778663/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.