Theo lời mẹ tôi kể cho thằng con trai đang há hốc mồm ngạc nhiên thì bé Trân sẽ được cô Nguyệt gửi ở tạm với gia đình tôi một thời gian. Bởi ba bé Trân thì đi công tác nước ngoài từ Tết đến tận hè này mới về, mà nhà ngoại bên cô Nguyệt nghe đâu có chuyện gì đó gấp gáp về đất đai nên cô phải về bởi trong nhà ngoại thì cô Nguyệt là chị cả.
- Sao… sao không gửi đâu lại gửi nhà mình? – Tôi vẫn còn chưa hết bất ngờ.
- Nhà cô Nguyệt ở Phan Thiết đâu có họ hàng gì, thế nên lúc đó mẹ đồng ý ngay, với lại có bé Trân đến nhà thì mẹ mày cũng vui chứ sao! - Mẹ tôi loay hoay với mớ chén bát vừa dọn xong.
- Thế.. chừng nào Trân tới? – Tôi thắc mắc.
- Chiều nay con nhỏ học ở trường xong là về thẳng nhà mình luôn, còn đồ đạc thì chút nữa cô Nguyệt chở qua sau! - Mẹ tôi trả lời.
Và đúng y như vậy, tầm giữa trưa khi tôi đang ngủ ngon lành trên ghế salon thì đã bị mẹ dựng đầu dậy:
- Nam, ra phụ cô Nguyệt xách đồ vào kìa!
- Ớ… ớ……! – Tôi lăn lộn không muốn dậy.
- Lẹ, cái thằng này! - Hết cách, mẹ tôi đành vả vào mặt thằng út bôm bốp.
- Au…. Con dậy nè….! – Tôi làu bàu ôm mặt uể oải ngồi dậy.
- Ra ngoài xách đồ con Trân lên phòng thằng Phúc đi! – Bà nhìn tôi không vừa ý.
- Dạ….! – Tôi gật đầu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-hai-duoc-nham-em-gai/2778615/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.