Vài phút ngắn ngủi trôi qua nhưng cảm giác như với tôi đó là cả một khoảng thời gian dài dằng dặc vậy, vì tôi đang ở trạng thái lờ đi tất cả mọi thứ xung quanh, không gian trước mắt như mờ dần mà chỉ còn lại một điểm sáng vô định.
Mình đã mất cơ hội dụ cọp khỏi hang rồi, không còn bắt quả tang tụi thằng Huy được nữa!
Giờ có cách nào khác không? Mà vẫn giữ được mục đích ban đầu?
Buộc nó tự nói ra ư? Đời nào không?
Và tôi, lúc này đang suy nghĩ một cách rất tỉnh táo!
Ít phút sau, tôi quay sang tụi bạn và nói:
- Tụi mày về nhà trước đi, trưa nay tao đi chút chuyện!
- Mày đi đâu? – Cả đám chưng hửng.
- Tao sẽ gọi cho tụi mày sau, chiều nay ở nhà đợi điện thoại!
Nói rồi không kịp để cả đám đồng ý, tôi quay xe đạp sang hướng nhà thằng Đóm, quyết định trưa nay tôi sẽ không về nhà mà phải đi ngay cho kịp.
- Anh Nam, biết chuyện anh Xẻng chưa? – Thằng Đóm phóng ra khi thấy tôi gọi nó trước nhà.
- Rồi, giờ mày đi với tao! – Tôi đáp.
- Đi đâu anh? – Nó thắc mắc.
- Đi rồi biết! – Tôi nhún vai trả lời.
Rồi hai thằng tôi lại lầm lũi dưới nắng chạy sang nhà A Lý, ít phút sau khi tôi tường thuật thật ngắn gọn tình hình, đến lượt A Lý trợn tròn mắt đập bàn cái rầm:
- Khốn kiếp, thằng mất dạy!
- Tí nữa mày sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-hai-duoc-nham-em-gai/2778542/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.