Vậy là ngày nào cũng như ngày nào, cứ hết buổi sáng học trên trường xong:
- Tao về nhé tụi bây, thằng Quý và Chiến cứ y theo kế hoạch nhé!
Rồi tôi chạy vội về nhà dùng cơm, tranh thủ chợp mắt 15 phút rồi lại phóng sang nhà Tuấn rách:
- Hây dà, bài bữa nay hơi dài, mày coi tiếp thu cho lẹ nhé, tao còn học Sử mai kiểm tra nữa!
- Rồi, yên tâm!
Đúng 3giờ 30 phút chiều, tôi nốc vội chai nước của thằng Tuấn đưa cho tỉnh táo rồi lại chạy đến nhà Luân khùng để học Lí:
- Chỗ này làm kĩ hơn chứ mậy, nhảy tắt thể nào cũng trừ điểm cho xem!
- À… quên mất, để làm lại!
Và tôi lại có mặt ở biển Đồi Dương lúc 5 giờ, đưa mắt nhìn Sơn đen:
- Sao, thấy khả thi không?
- Để coi đã, hơi mất thời gian đó, chắc gì nó đã chịu tiết lộ! – Thằng Sơn nghi hoặc.
- Ừm, thì vậy tao mới nhờ mày nghĩ cách! – Tôi vỗ vai nó.
- Rồi, mà giờ mày đi đâu đấy? – Sơn đen trố mắt nhìn tôi vội vã đứng dậy.
- Học phụ đạo!
Tôi đáp gọn lỏn rồi phóng ngược xe từ biển qua nhà cô Nguyệt:
- Anh học từ vựng thì đừng học vẹt, phải gắn liền trong đầu ý nghĩa và hình ảnh của chúng kìa! – Trân nhăn mặt.
- Là sao? – Tôi ngơ ngác.
- Em hỏi anh nha, cái bàn thì tiếng Anh là gì?
- Dễ ợt, là “ the table “!
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-hai-duoc-nham-em-gai/2778477/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.