Tôi giật thót người quay sang bên thì thấy nó đứng lù lù một đống:
- Ớ……! – Tôi ngớ người.
- Ớ cái đầu mày? Trốn đâu cả mấy tháng qua hả? Không đá banh là sao?
Thằng này nói rồi nhào đến cú đầu tôi lia lịa, vâng, nó chẳng phải ai xa lạ, đó là thằng Sơn, bạn chí thân của tôi từ nhỏ đến giờ. Thằng Sơn vắt áo lên vai, thân người rắn chắc và đen trùi trũi dưới nắng, mồ hôi nó chảy ròng ròng, một bên tay đang ôm trái banh ngang hông:
- Mày sao thế? – Nó chưng hửng vì thấy tôi… đưa đầu chịu trận.
- Chả…sao, mà mày làm gì ngoài đây thế? – Tôi lúng búng hỏi một câu đại ngu, vì rõ ràng trong tay nó đang là quả bóng tròn kia mà.
- Ra tập bóng chứ chi, hề hề, bữa nay tao tập được ngón xỏ kim của mày rồi! – Nó vỗ vai tôi.
- Ừm…vậy à..! – Tôi gật đầu hờ hững.
- Ơ cái thằng này, dạo này mày lạ lắm nhé? Bạn bè mà rủ đến lại trốn đi mất! – Thằng Sơn hếch mũi nhìn tôi.
- Ừ…thì tao bận học thêm! – Tôi quanh co đáp.
- Học con khỉ, tính lừa tao hả? Mày thất tình chứ gì? – Nó hừ nhạt.
- Sao….bậy bạ mậy!
Tôi điếng hồn khi thằng Sơn phán bừa một câu tưởng trật mà lại trúng tùm lum, vội vàng chối quanh để lấp liếm.
- Láo, thất tình thì nhận đại đi, chỗ anh em tao giúp đỡ cho! – Thằng Sơn tiếp lời.
- Giúp….gì? Mày á?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-hai-duoc-nham-em-gai/2778472/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.