Nhưng CLB cầu lông chỉ tồn tại được vỏn vẹn vài ngày, vì một số thì lười dậy sớm nên cứ lần lữa lên trễ, lên tập chút rồi về. Số khác thì tranh thủ ngày hè bạn bè gặp nhau nên ngồi lại tụm năm tụm bảy tán chuyện mà đa phần đều là con gái. Và số ít còn lại thì tự tách ra làm hoạt động riêng, một trong số đó là tôi.
Đầu đuôi là như thế này, sau vụ “ vẩy cầu “ huyền thoại thì tôi quê quá, nên hôm sau cũng ráng nghe lời thằng C mà lên ngồi nhìn nó chơi. Đang bắt đầu thấy chán thì tôi nhìn về góc sân, có một nhóm học sinh đang quần thảo quanh trái bóng tròn.
- “ Đúng trái bóng rồi, ở đây có đá banh sao kìa? “ – Tôi thấy bóng đá là sáng mắt, lao bổ ngay tới chỗ mà tôi vừa nhìn thấy.
Hoá ra đó là một nhóm các nữ sinh tầm 6-7 người đang tập dẫn bóng, tôi thất vọng tràn trề, mặt chảy dài ra như trái dưa leo vì tưởng đang có thi đấu gì chứ, nếu có thì biết đâu tôi lại được tham gia cũng nên, chứ CLB cầu lông thì xem như đã sa thải tôi rồi. Cũng phải, đứa nào bị ngu mới cho tôi mượn vợt, vì chắc gì tôi lại không ném luôn cây vợt như hồi hôm qua nữa chứ.
Thú thật thì dòm nhóm nữ này đá bóng mà tôi thấy cứ như đang xem phim hài, khá thì có khá hơn dân ngoại đạo thật, như mà cứ lóng nga lóng ngóng. Chân cẳng thì lèo khèo, banh phải chuyền đúng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-hai-duoc-nham-em-gai/2778373/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.