Chiều hôm đó, đang rầu rĩ vì cái đề cương Địa nó dài quá thể, loay hoay tính đường quay bài thì chuông điện thoại reo, tôi tự dưng có linh cảm chẳng lạnh, lò dò đi xuống nhà dưới, vừa đi vừa nghĩ thầm trong đầu:
- “ 20% là Vy, 80% là thằng mập! “ – Vì lúc sáng tôi đã nói với Vy là chiều này bận ở nhà ôn bài rồi, dè đâu bài
Và y chóc, giọng K mập vang lên ngay đầu dây sau khi tôi vừa nhấc máy:
- Ê chú, chiều rảnh ở không làm gì, đi chơi chút đê!
- Ở nhà học bài mày ơi, sắp thi rồi! – Tôi làm giá với nó.
- Sặc, cái mặt mày mà học bài? – Nó sửng sốt.
- Học sao không mậy, chơi không học bán rẻ tương lai! – Tôi búng tay cái chóc.
- Học không chơi đánh rơi tuổi trẻ, hê hê, hông lẽ mày muốn tuổi trẻ của mày rơi lèo tèo như lá rụng bị bà? – Thằng mập chơi đòn này quá hiểm, tôi xuôi xị ngay tắp lự.
- Ờ, qua đi! – Tôi gật đầu đáp.
Chốc sau, hai thằng tôi đần mặt ra nhìn cái tiệm net đã chật kín mỗi người một máy không được 1 cái trống, hỏi ra thì mới biết băng bọn trường chuyên bữa chiều được về sớm, kéo nguyên tập đoàn ra thầu hết quán.
- Rút thôi! – Tôi rụt cổ.
- Ừm! – K mập thở dài.
- Nguyên băng chuyên này mà đập thì tao với mày chắc chỉ còn vài cái răng quá! – Tôi làu bàu dắt xe ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-hai-duoc-nham-em-gai/2778353/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.