Tôi đứng ngây ra vì chưa biết phải làm sao, K mập xoa bụng nhăn mặt lắc đầu ngao ngán, thú thật là giờ này tôi cũng thấy hơi đói, do nãy giờ nốc trà nên ko chú tâm lắm, giờ thằng mập nhắc thì tôi mới cũng cảm thấy đói, mà giờ đêm hôm khuya khoát thì kiếm đâu ra đồ ăn chứ.
- Lúc trưa tao thấy có mấy bịch bánh mì lát mà? – Tôi sực nhớ ra.
- Tao ăn hết từ hồi chiều rồi! – K mập quệt mũi.
- Cái gì? Cả gần 5 tới 6 bịch bự lận mà! – Tôi sửng sốt.
- Ờ, tao với thằng L với Y ù xử hết rồi! – Thằng này thú nhận.
- Ăn cho lắm vào, giờ còn quái gì nữa mà ăn! – Tôi cau mặt – Trong mấy thùng trái cây còn gì không, lấy ra ăn đỡ đi?
- Toàn xoài với ổi, ăn vào cào bụng chết! – Nó lắc đầu lia lịa.
- Èo, đem thùng mì tôm ra đây đi! – Tôi thở dài.
- Đem ra lấy gì mà nấu? – K mập thắc mắc.
- Thì đem ra rồi tính! – Tôi nhún vai.
Nhưng thật ra tôi chả biết tính gì sất, chỉ là kêu nó đem thùng mì ra để nhìn vào mà dễ suy nghĩ thôi, bây giờ thì lửa đun cũng chẳng có, mà tô để nấu mì thì lại càng không, chỉ có mớ đũa tre còn nguyên xi trong bọc giấy dư lại lúc ăn cơm hộp hồi trưa.
- Giờ sao….Tiểu Mai ơi? – Tôi đưa mắt cầu cứu nàng.
- Sao phải hỏi mình chứ? Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-hai-duoc-nham-em-gai/2778292/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.