Có nhà ở gần chợ Tết mới biết không khí Tết nó ra như thế nào, mới cách đây vài ngày đường xá đông đúc chen không lọt chân, thế mà chiều 30 Tết đã bắt đầu…vắng tanh, thưa thớt bóng người qua lại, nhà nào nhà đấy đã mai vàng trước cửa. Tôi với ông anh đang ngồi trước thềm nhà, bịt mũi kín mít, trong nhà thì đang đóng cửa kính xịt thuốc diệt muỗi, ngoài đường thì xe rác tới ủi mớ rau cải bầy nhầy dưới đất lên, cái thứ nước màu xanh như…siro dứa, mà mùi thì như đại loại cái gì đó kinh tởm nhất quả đất, 2 thằng ngồi trơ như 2 ông phỗng bịt mặt ninja, bế khí vận công thổ nạp, được tí chút tôi chịu ko nổi tung cửa bay vào toalet mà mửa, thà hít thuốc diệt muỗi còn hơn là cái mùi diệt…người ngoài kia.
Tầm chiều tôi đang phụ ba ôm chậu mai xuống giữa nhà thì có điện thoại, dự là có biến từ em Vy, tôi bay xuống nhà chộp điện thoại liền.
- A nô! – Tôi nói giọng ngọt xớt.
- Ai đấy? – Quái, gọi mình lại hỏi là ai đấy.
- Ơ…thế đang gọi cho ai đấy? – Tôi thấy chả phải giọng em Vy, nên hỏi lại.
- Thì đang gọi, mà ai đấy? – À bực rồi nghen, được lắm.
- Đây là số trại hòm, cưng đặt mấy cái? – Tôi đâm quạu.
- Ơ, thế nhầm số! – Rồi cúp máy cái rụp.
“ Con điên, tết nhất còn chọc bố “, tôi dập điện thoại cái ầm, làu bàu đi lên treo mấy dây trang trí lên cành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-hai-duoc-nham-em-gai/2778186/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.