Tí đá xong, nó cũng ngồi đó ko chịu vào lớp. Ơ cái thằng! Ngoài sân đếm lá rụng thú hơn việc học hay sao nhỉ? Tôi tới hỏi sao thì…
- Vô lớp mậy, ngồi hoài, trễ kìa
- Tao bị…rách quần
Ắc, hoá ra tại pha cứu cầu thần sầu khi nãy, tôi cố nín cười, bảo đưa xem rách ra sao! Thảm, lỗ rách khá rộng, đủ gió vào thoáng mát tận trong ra ngoài!
- Thôi cứ vào lớp đi, tao che cho, rồi ngồi thôi mà, cuối giờ tao chở về!
2 ông tướng cứ thế đi líu ríu vào lớp, đứa nào ko biết nhìn vào dễ tưởng 2 thằng này gay lắm, và…nhiều đứa ko biết thật. Chúng nó cười, ko to nhưng đủ biết, em Vy ko cười, quay đi chỗ khác, Tiểu Mai tròn mắt ngạc nhiên. Hic, lúc nào em ko nhìn anh, nhè ngay lúc này vậy nàng? Tôi giải thích sao đây T_T, nói ra thì thằng bạn nó quê chết, gì chứ chuyện rách quần chả đùa được, quê cả tháng chứ chẳng chơi!
Tôi quyết định vì đại nghĩa diệt thân, kệ ai hỉu sao thì hỉu, giúp bạn giúp đến cùng, che đến khi nó về đến chỗ, yên vị ngồi xuống mới thôi. Lầm lũi đi ngang qua 2 em V và Mai luôn, chả bận nhìn như mọi khi!
Sự đời nó chả như ý, sao ko để yên cho thằng bạn đến khi tôi chở nó về chứ! Giờ toán, giảng bài xong ông thầy bắt đầu gọi tên lên bảng làm bài, tôi chợt nghĩ tới cái định luật ko nhớ đọc ở đâu, mà cái câu này thì tôi tâm đắc lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-hai-duoc-nham-em-gai/2778020/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.