Thực ra cách tôi nghĩ ra để làm quen em thì cũng ngu vô cùng, chắc các bác nghe vậy cũng đoán ra rồi. Tôi định… đá vô nhà em lần nữa, mà lần này đủ nhẹ thôi, ko gây tổn hại gì cho căn nhà thân yêu của em cả. Nhưng mà các bác biết rồi, tôi dứt điểm thì tệ.Nên mới dẫn tới mấy cái hậu hoạn hôm sau, mà lúc về nhà tôi nghĩ lại cũng chả hiểu gì sất!
3 ngày sau, cũng buổi chiều, bọn tôi lại đến sân đó đá tiếp. Lần này đá tôi chả buồn tập trung, mắt cứ láo liên, canh có cơ hội là sút sang hướng nhà em, thế mà toàn trái banh nó toàn ra chỗ đâu đâu hoặc là..vào khung thành, tôi rút ra điều này các bác ạ, với trình độ của tôi mà muốn sút vào khung thành thì tôi cứ nhắm ra ngoài là xong. Canh me mãi cuối cùng cũng sút được 1 quả vào thẳng nhà em, và tuyệt dzời hơn cả mong đợi, bể luôn cái bóng đèn tròn trên trụ cổng.
- Xoảng…lạch cạch….zzzz
- Té, lẹ lên!
- Tổ bà mày thằng phá hoại, tự xử đi con!
Thú thật là lúc này tôi cũng muốn lượn ngay, gì chứ đá bể bóng đèn nhà người ta thì chủ nhà ra là cái chắc, chứ chẳng phải cử con gái ra mà hoà đàm nữa, nhưng cái câu mà tôi chả muốn nghe nó lại vang lên:
- Đền trái banh cho tao, nhanh!
Sặc, hôm qua bàn tính quên mất cái vụ trái banh kỷ niệm của thằng này, mà nó lại đô con nữa, cỡ tôi ăn 1 đấm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-hai-duoc-nham-em-gai/2778015/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.