Cả bọn cố sức chạy thật nhanh về phía.Từ phía dưới cano anh nói lớn.
-Nhanh lên,bọn chúng tới rồi kìa
Tú An hít lấy một hơi thật sâu,nhắm mắt lao đại xuống,tưởng rằng cả người sẽ phải đau đớn lắm,nhưng không,cô chẳng cảm nhận chút gì là đau,ngược lại có chút êm ấm áp,hé mở mắt ra là gương mặt ẩn dưới mặt nạ đang cách mặt cô rất gần,trái tim bấn loạn,từng tiếng" thình thịch...thình thịch" đập nhanh trong lồng ngực.
-Nhanh đuổi theo bọn nó cho tao,không được để họ thoát
Tiếng của một tên trong bọn hô to,Tú An bừng tỉnh vội luốn cuốn nói :
-Anh bỏ tôi xuống đi
Môi mỏng hơi nhếch anh nói :
-Tôi còn tưởng cô đang muốn tôi bế hoài đó chứ
Tú An xấu hổ,nổi cáu lên nói :
-Ai nói,tôi cần anh phải bế hồi nào
Một tiếng cười kèm theo lời nói hờ hững.
-Ồ,nếu tôi không nhanh tay chụp thì bây giờ nơi cô nên nằm là bên dưới này đây
Vừa nói anh vừa buông tay nới lỏng cho cô xuống,do sóng lắc lư nên Tú An hơi loạng choạng,không kịp phản ứng lại ngã nhào vào lòng anh,mùi hương đàn mộc từ người anh xộc thẳng vào mũi của cô,một cảm giác kì lạ khiến lòng cô xốn xang.
-Muốn ôm tôi đến bao giờ hả ?Hay chờ bọn chúng đến bắt
Tú An định thần lại,từ từ rời khỏi người anh,cô nói :
-Ai muốn ôm anh chứ ?Tại do sóng xô quá làm tôi mất đà thôi
Anh nhàn nhạt đáp.
-Vậy à ?
-Chứ sao nữa
Anh bật cười lớn,sau đó nói.
-Cô ngồi xuống đi,bám chắc vào,đừng nói tôi không báo trước,lỡ đâu cô rớt xuống biển này thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-dau/156774/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.