A Tuân vẫn không chút lay động mà nói :
-Không phải tôi không cho cô cơ hội,nếu ngay bây giờ cô có thể trả sạch khoản nợ của ba cô thì tôi sẽ giao bạch mã lại cho cô
Bích Hà biết điều đó đối cô là không thể,tuyệt vọng mà nước mắt lăn dài trên gương mặt nhỏ nhắn,cô tưởng mình sắp mất đi tiểu bạch thì bất ngờ một giọng nói vang lên.
-Tôi sẽ thay cô ấy trả khoản nợ cho các người
Tú An cùng lúc đi vào đã chứng kiến hết mọi chuyện,cô lên tiếng nói.A Tuân nhìn về phía Tú An hỏi :
-Cô là ai ? Ở đây không phải ai cũng có thể vào,không phận sự phiền cô đi ra dùm
Chí Bình nghe thấy có người dám ăn nói lên mặt với cô,anh liền lên tiếng nói :
-Các người có biết tôi là ai không hả ?Còn đây là em gái của tôi,ai cho các người cái quyền đuổi người hả ?
A Tuân nhìn về phía Chí Bình bật cười lớn nói :
-Tôi không cần biết anh là ai ?Đây là địa bàn của A Tuân tôi,nên tôi muốn cho ai vào hay đuổi ai đi đó là quyền của tôi
Vốn là công tử trước nay ai gặp cũng phải cung kính cúi đầu với mình,đây là lần đầu bị người khác nói thế với mình nên Chí Bình tức lên mà nói :
-Anh là A Tuân hay A Tuấn gì đó tôi không cần biết,đại thiếu gia của Trịnh gia tôi trước nay muốn đi đâu cũng không ai dám cản đâu
Nhìn thấy thái độ của Chí Bình như vậy A Tuân liền liếc sang tên đàn em bên cạnh,dường như hiểu ý,tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-dau/156771/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.