Buổi họp báo diễn ra khá căng thẳng, phía phóng viên đặt khá nhiều câu hỏi tế nhị. Khiến nhiều lần trợ lý phải từ chối trả lời. Bên phía cổ đông cũng nhiều người nhân cơ hội đảo chính, ngầm thu lại cổ phiếu. Hoàng Khoa vẫn một phong thái bình tĩnh đối diện.
Tú Chi ngồi trước màn hình ti vi lớn, nét mặt có chút lưu luyến bóng hình trong kia. Những hồi ức lần lượt ùa về, khoé mắt cô ấy cay xè rồi nhoè đi lúc nào. Nhưng sau đó Tú Chi lại nhanh chóng gạt đi giọt nước mắt đó, thay vào đó nhanh chóng là một nụ cười tà mị.
-”Anh rốt cuộc rồi có tư cách gì để xa em? Bằng mọi giá em phải có được anh lần nữa.”
Căn hộ hiện giờ của Tú Chi khá khang trang, nhưng cũng là của bao dưỡng của một doanh nhân nước ngoài. Từ lâu Tú Chi chỉ sống vào tiền của người khác, cô ấy sợ cái cảnh nghèo túng của sáu năm trước. Bằng mọi giá phải nổ lực cho dù phải hi sinh bản thân. Đỗ gia thật sự sau đó chỉ còn lại vài mảnh hư vô, công ty đều phá sản, tất cả đều chuyển sang cho con gái của bà Hà Trúc Liên.
Tú Chi ôm hận từ đó, ba mẹ cô ấy đều được chuyển sang nước ngoài nhập cư. Coi như con gái báo hiếu được đến như vậy thôi, khoản tiền hàng tháng đều được chuyển sang tài khoản của ông bà. Từ ngày đó Tú Chi cũng âm thầm vung tiền của mấy lão đại gia điều tra về Hà Linh sau khi sang Nga rồi không thấy giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-cau-chu/2975689/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.