Trúc Liên cúp máy lạnh lùng. Trong khách sạn Luff sang trọng nó đang nằm trên chiếc giường lớn lạ lẩm. Nơi đây khác với phòng ngủ nhỏ xíu của nó. Dường như nó không quen với xa hoa.
Nhiều năm qua nó không ngờ rằng mình lại gặp lại mẹ, mà mẹ của nó lại rất giàu có. Nó cảm thấy mọi chuyện cứ như giấc mơ. Tiếng gõ cửa nhè nhẹ làm nó thoát khỏi mọi suy nghĩ.
- Mẹ vào nhé?
- Dạ!
Trúc Liên đẩy cửa đi vào, bà lại ngồi đối diện với nó.
- Con gái có tâm sự à?
Nó thoáng vẻ giật mình, nhưng không giấu diếm mà nói ra.
- Sự thật này làm con hơi bất ngờ. Con không thể tin sẽ được gặp lại mẹ và...mãi mãi không gặp được ba.
Giọng nó có vẻ hơi buồn. Trúc Liên ôm lấy con gái động viên.
- Thôi nào con gái, ngày mốt mình sẽ về nhà và bắt đầu cuộc sống mới. Dượng Steven rất tốt, mẹ nghĩ ông sẽ là một người ba tuyệt với của con.
- Thật sự phải ra nước ngoài sao mẹ?
Trúc Liên buông nó ra, nhìn vào mắt nó.
- Con không muốn ở cùng mẹ?
Nó vội lắc đầu, thật sự thì nó không muốn xa cậu thì đúng hơn. Không biết từ lúc nào mà nó lại đi thích cậu, dù là biết cậu là “của” cô chủ. Nhiều lúc nó cảm thấy mình thật xấu xa.
- Không phải đâu mẹ, tại vì con không muốn xa nơi này. Xin mẹ cho con ở lại.
Trúc Liên nhìn nó thoáng ý ân cần. Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-cau-chu/2975670/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.