Hai hôm sau, anh đã khỏe trở lại và làm việc bình thường. Công nhận những người con trai có thân thể cường tráng dễ mau hết bệnh ghê. Hôm tối thứ ba đến nhà anh, Quân thấy sắc mặt anh đã trở lại vẻ nghiêm nghị lạnh lùng vốn có. Nó thì không thích vẻ mặt này chút nào. Mới thấy bóng dáng nó, anh liền nở nụ cười thân thiện đến khó tin.
- Cậu đến rồi à. Vào nhà đi!!
- Dạ. Trông anh đã khỏe lại rồi ha.
- Ừ đã khỏi hẳn từ hôm thứ hai cơ. Công nhận cháo của cậu chữa bệnh hữu hiệu thật đấy!
- Hì. Có gì đâu anh.
“Tại em bỏ tình cảm và sự quan tâm đặc biệt cho anh đấy.” (Đây chỉ là suy nghĩ của Quân thôi. ^^)
- Thôi cậu vào nhà nhanh đi. Tôi mới mua một ít trái cây cho cậu đó. Ăn xong rồi hãy dạy cho em tôi nhé!
- Wow, em cám ơn anh!
Được anh tận tay mua quà cho mình, Quân sung sướng vô cùng. Nó lủi vào nhà thật nhanh và chén hết mớ trái cây đó trong tích tắc. Trong lúc ăn nó còn tranh giành với cả thằng Tùng nữa. Anh nhìn hai đứa mà phì cười. Ăn xong, thằng Tùng dẫn nó lên phòng còn anh ở nhà dưới xem đá banh.
Nửa tiếng sau, thấy Quân từ nhà vệ sinh bước ra, anh bất chợt gọi nó lại và trò chuyện.
- Này cậu Quân, hôm bữa nhậu nhẹt cậu uống bia cũng dữ quá ha?
Nghe anh nhắc lại chuyện đó, Quân tự nhiên cảm thấy hơi ngượng ngùng.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-canh-sat-giao-thong/2179503/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.