“Hic… huynh ta…”
Thu Yên chưa kịp nói thì gã thủ lĩnh lấy tay bịt ngang miệngnàng. Mấy thằng kia nhíu mày nhìn hai người này lại làm trò quái gì nữađây không biết.
Thu Yên khóc không nổi cố gở tay hắn đang giữ mặt mình mộtcách bạo lực, mắt nàng giận dữ nhìn lên vẫn rưng rưng đẫm lệ làm các sợi mi cong dài cứ bết lại với nhau thật đáng yêu như một tiểu oa nhi nhõng nhẽo.
Hắn vì không muốn lộ ra chuyện nhục nhã mình ôm con chồn nàythôi nên mới bịt miệng người ta, sau đó lại thấy nàng đang cố “dụ dỗ”mình bằng cái miệng nhỏ. Tay hắn giữ lấy gương mặt mềm mịn phấn nộn,thêm cái môi đang cố chống đối lại hắn cứ như muốn gặm nhắm hết từngngón tay một.
Nàng khiến hắn “sợ quá” nhất thời nói năn cũng không hoạt bát.
“Cô… cô ta ngồi không yên nên té thôi!”
Gã thủ lĩnh giải thích nhưng có vẻ mấy thằng kia hoài nghiliền. Còn nàng có thể tức chết hôm nay cũng cam nếu như cha không khôngbị oan cần nàng đến cứu. Nàng dồn hết sức, kéo tay hắn ra khỏi mặt mình, ẩn hận gào lên.
“Huynh hất tay cho tui té mà!”
Nói xong, Thu Yên giận quá lại khóc oà như mưa.
Ngay lập tức 11 thằng – 22 con mắt liếc ngay thủ lĩnh mộtcách sắc lẹm. Rõ ràng tình hình này không cần suy nghĩ nhiều cũng có thể biết thủ lĩnh đây không có người cùng phe với mình rồi khi Thu Yên tévà khóc như thế.
Quả là hồ ly tinh, hắn chịu thua, chơi không lại nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-bien-thai-nam-nhan/2097067/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.