*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi chữa trị vết thương cho Phong Sơn xong, có lẽ chưa bao giờ Phong Vũ dùng Quang nguyên tố nhiều lần trong ngày và không quen,tốn rất nhiều tinh thần lực khiến nàng có chút mệt nên vừa xong đã ngất đi, lúc mơ màng ngất đi Phong Vũ cảm thấy mình rơi vào một lồng ngực rất ấm áp, nghe giọng nói mạnh mẽ trầm thấp vang bên tai.
"Vũ nhi, tiểu Vũ muội sao vậy? tiểu Vũ"
Phong Vũ cảm thấy bản thân rất mơ hồ xung quanh nàng chỉ toàn sương mù, nàng đang mơ sao? đây là đâu? Phong Vũ nghi hoặc, nàng cảnh giác nhìn từ từ xuất hiện trong tầm mắt nàng là một thứ khiến tim nàng đột nhiên co rút đau vô cùng khiến nàng chỉ nhìn thoáng qua bóng dáng của nó, đen-hung ác-bí ẩn-sát khí đáng sợ....
Bừng tỉnh!!! trên khuôn mặt tuyệt mỹ lúc này đã hiện một tầng mồ hôi, nàng cố trấn tỉnh, nó là thứ gì? sao nàng cảm thấy tim rất đau, như cơ thể tan rã, đau đến không thở được nên lúc đó nàng chỉ thấy rất mơ hồ rồi thức giấc. Đau là thật! nhưng vì sao? cơ thể nàng bình thường không bị gì, rốt cuộc là chuyện gì?
Đang ngồi trầm ngâm trong suy nghĩ, bổng một giọng nói nhẹ nhàng phát ra kéo Phong Vũ quay về quay đầu nhìn ra cửa
"Bé cưng xinh đẹp, tỉnh rồi sao, hôm qua làm ta rất lo a~" Nam tử khí phách, có chút cưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguyet-phong-vu-dai-sieu-cap-bien-thai-nghich-thien/3281850/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.