Biên tập & chỉnh sửa: Vô Diện
Ghi chú: Mị vừa kiểm tra giữa kì xong, một thân trọng thương chờ lệnh xử trảm nhưng vẫn cố gắng hoàn thành. So, đã lết được nửa chặng đường, mau yêu mị đi, mau thương mị đi (ˉ﹃ˉ) À à, nhiều chuyện chút, mị đang xin permission một tác phẩm đã được 4 năm dưỡi dồi ni, xem như cực phẩm với giáo phái cuồng yandere như mị, chu choa mọa ơi(╯‵□′)╯︵┴─┴ có khả năng lớn tác giả đã bỏ nick trước đó rất lâu, topic cũng mất luôn. Btw mị cố gắng chờ.
…
“Tình yêu quả thực sẽ làm cho người ta trở nên ngu ngốc, mà tôi, thì đã ngu ngốc rất nhiều năm.”
…
Tôi chưa từng nghĩ tới việc sẽ ở chung với Viêm, nhưng cậu ta quá mức nhiệt tình, mới có nửa ngày mà đã dọn dẹp đống đồ đạc lộn xộn trong phòng, còn mua luôn cả giường và tủ quần áo mới, hai thứ này đều tốt hơn so với cái hiện tại cậu ta đang dùng. Tôi lạnh nhạt nhìn bộ dạng nịnh nọt ấy rồi đi ra ngòai, lòng vòng mãi mới chợt nhớ bản thân đang ở nhờ nhà cậu ta.
Thôi, tháng ba gió lạnh, cần gì phải tự làm khổ mình đến vậy.
Về quán bar, đập vào là một cảm giác lạ lẫm, như thể đây là nơi tràn ngập loại năng lượng có thể làm cho người ta vui vẻ. Toàn bộ ghế ngồi đổi thành sô pha, bàn gỗ cũng biến thành bàn thủy tinh, màn che ngăn từng nơi riêng biệt, tạo ra hào khí mờ ảo xa hoa. Mà ngay cả nhạc hòa tấu dễ nghe lúc trước nay chuyển sang tiết tấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-nhu-mot-ke-dien/213346/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.