Edit+beta: Vô Diện
Vô Diện note’s: Các chị em chuẩn bị tiếp nhận bi kịch nào (〜 ̄▽ ̄)〜 meow meow
Vết thương trên người đã kết vảy, cái nơi làm người ta cảm thấy thẹn kia cũng không còn ẩn ẩn đau, cuối tuần tôi trở về nhà Hàn Kiến An, chào đón tôi, vẫn là nụ cười ân cần của họ.
“Thực xin lỗi đã làm cho mọi người lo lắng.”
Trước bữa tối, tôi đứng lên từ chổ ngồi của mình, trịnh trọng nói lời xin lỗi, chỉ kém việc không có cuối đầu để biểu đạt nữa thôi.
“Ừm, có thái độ thành khẩn nhận tội, vậy xin hỏi chánh án, ngài sẽ xử lí việc này như thế nào?” Hàn Như Ý cười hỏi.
“Thái độ rất tốt, vậy thì phạt cậu ta rửa chén một tuần, thẩm phán có dị nghị không?” Hàn Kiến An nói.
Nhìn thấy cô lắc đầu, tôi lập tức lên tiếng nói: “Xin chân thành cảm ơn chánh án cùng ngài thẩm phán, tôi nhất định sẽ sữa chữa tốt, cam đoan sẽ cố gắng hết sức hoàn thành hình phạt, hi vọng có thể sớm ngày hối cải làm lại lần nữa để có thể cống hiến cho xã hội.”
Hàn Như Ý chỉ tay về phía tôi cười đến run rẩy hết cà người, nói: “Đùa vui thật, từ nhỏ tôi cùng Tiểu An đều rất thích giả làm chánh án và thẩm phán, không nghĩ tới cậu thật lợi hại, tự mình tiếp thu tất cả, chúng tôi đang cần chính là người sắm vai làm phạm nhân đó.”
Tôi khẽ khom người nói: “Đã khiến cho ngài thẩm phán đây vui vẻ, vậy ngài có thể giảm bớt hình phạt hay không?”
“Được, bổn tòa hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-nhu-mot-ke-dien/213342/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.