Edit: Xiao
Ghi chú: Còn 3 chương. Chủ nhà ăn hại không giới hạn đã dề dồi, thiệt là hổ thẹn tới nước không dám nói gì nhiều. Ayy, kể ra thì chuyện rất dài dòng, nhưng trọng điểm hiện tại, ngộ tạm thời không có thời gian để beta lại, edit vừa xong chương nào là up luôn chương đó, nên đôi khi có bắt lỗi type mong mọi người bỏ qua cho. Khổ lắm uhuuhuu.
…
Tôi ngồi trên xe lăn, nhẹ nói: “ Đúng rồi, không nên như thế.”
…
Quách Hướng Nam là một người đàn ông trẻ tuổi đầy hứa hẹn, trên người anh ta hội tụ đầy đủ các tố chất tốt nhất để trở thành một cảnh sát: hiếu kỳ, nhiệt tình, cao thượng, dũng cảm. Anh ta rất dễ gần, tuy luôn mang vẻ ngoài tùy tiện, nhưng thật ra anh ta lại quan tâm những điều nhỏ nhặt nhất. Riêng chỉ có tôi biết rõ, tất cả chỉ toàn là giả dối, dưới mặt nạ hiền hòa, là bộ mặt tàn nhẫn, chỉ cần tôi vô ý liền tan xương nát thịt.
Hôm nay trong quán trà thanh tịnh, trước tấm bình phong gỗ, Quách Hướng Nam đang ngồi ngâm trà. Động tác trên tay anh ta vẫn cao siêu như cũ, mây trôi nước chảy, chỉ một chốc liền làm mùi hương của trà tỏa ra đến mức tận cùng.
“Hỏi đi, anh muốn biết cái gì?” Tôi cầm chén trà nhỏ anh ta đưa đến.
Quách Hướng Nam mân mê miệng chén một hồi, mói nói: “Vậy bắt đầu từ lúc cậu rời cô nhi viện Thánh Tâm đi.”
“Được.” Tôi nhắm mắt lại, lúc mở ra liền nói: “Khi tôi mười ba tuổi được một người đàn ông Hoa Kiều sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-nhu-mot-ke-dien/1185544/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.