358. Trước kia Từ tiên sinh hút thuốc, sau lại cai, thường xuyên lấy đó làm điều kiện muốn tôi khen thưởng anh.
Mấy người bạn thời trung học của anh đến nhà chơi. Bạn học anh còn chưa tới thì cháu tôi đã ở đây. Tôi ngồi xổm trên đất đút cơm cho cậu nhóc, thằng bé hơi sốt nên uể oải.
Bạn học anh vào cửa, sững sờ hỏi Từ tiên sinh: “Con cậu lớn vậy sao?”
Từ tiên sinh cười nói: “Cậu không thấy sao, lớp 11 tôi đã có vợ, tưởng tôi với mấy cậu như nhau à?”
Tôi “…” Tuổi càng lớn da mặt càng dày.
Da mặt tôi dày cũng không chịu nổi ông chồng như anh.
Bạn học anh nhận ra tôi, đều là cùng một trường mà ra. Cười nói: “Lão Từ lúc đó đúng keo kiệt, vở ghi chép không cho ai mượn, toàn để dành cho em.”
Tôi, tôi cảm ơn anh.
Nhắc mới nhớ, chuyện mười mấy năm trước giống như từ rất xa xưa.
Kết quả Từ tiên sinh tung tuyệt chiêu: “Cô ấy đuổi tới tận lớp đòi. Cậu dám không cho chắc?”
Anh thật là, thời gian đã lâu lắm, ký ức đều được anh tô điểm làm đẹp.
Thời niên thiếu ấy đều thành những lời nói vui đùa.
359. Buổi tối Đào Hoa Quân gọi cho tôi: “Cô biết không?”
Tôi không biết, anh phải nói gì trước mới được chứ.
“C Quân mang thai lần hai, có lẽ sẽ gọi cho cô ngay đấy.”
Tôi nói lời tận đáy lòng: “Cô ấy được đấy.”
Đào Hoa Quân nói: “Tôi nghi ngờ hai vợ chồng cô không được, cưới bao lâu rồi mà không hề có động tĩnh gì?”
Tôi đang ăn tôm, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-nhieu-nam-nhu-the/917150/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.