337. Vào mùa đông tôi thường dễ bị cảm, không phải cảm cúm mà chỉ là lên cơn sốt, không có bất kỳ triệu chứng nào ngoài sốt nhẹ, uống thuốc cũng không đỡ.
Từ tiên sinh đi công tác một tuần, tôi sốt một tuần, chỉ cảm thấy khó chịu nhưng không quá nghiêm trọng.
Trong lúc ăn cơm với C Quân và Đào Hoa Quân, C Quân chuyển từ trước ống kính ra phía sau hậu trường, liên tục than phiền những chuyện không hay trong đài. Đào Hoa Quân nói: “Tôi có người chị em, nếu cô thật sự giới thiệu con gái phó đài cho tôi thì tôi có thể cho cô đi cửa sau.”
C Quân ghét bỏ nói: “Con gái phó đài nhìn qua ảnh anh, nói anh có phần nữ tính, không phải kiểu cô ấy thích.”
Đào Hoa Quân như bị sét đánh, không ngờ mình bị loại ngay từ vòng gửi xe, siết chặt nắm tay hỏi tôi: “Cô nói thật đi, lúc ấy hẹn cô ăn cơm có phải cô cũng cảm thấy tôi nữ tính không?”
Tôi nghiêm túc suy nghĩ rồi nói: “Không, lúc đó tôi cảm thấy anh như là sinh viên trường thể thao, tươi sáng như ánh mặt trời.”
Đào Hoa Quân nhất thời không phân biệt được đây có phải lời hay hay không, suy nghĩ một lát: “Tôi tạm chấp nhận.”
C Quân quấy rối: “Vậy còn không phải nói anh đầu óc không tốt sao? Nhị Thanh Tử là kẻ xấu xa, mắng anh anh còn vui mừng hớn hở. Cô ấy thường xuyên như vậy.”
Mày không gây chuyện thì không thoải mái phải không?
338. Đào Hoa Quân nhụt chí: “Thôi được, quả nhân làm người cô đơn, không sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-nhieu-nam-nhu-the/917143/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.