262. Bạn cho là tôi đã đám cưới? Không.
Phận “Chó làm công” kích thích như vậy.
Từ tiên sinh xin nghỉ để kết hôn mới biết mình bị điều động đi dự án khẩn cấp ở nước ngoài, dự án ở nước ngoài tương đối phiền phức. Thật ra là điều động tạm thời, bên kia có người điểm danh mượn đích danh anh với cấp trên. Anh tức đến muốn chửi thề, cãi nhau với sếp cả buổi chiều.
Đừng hỏi sao tôi biết được, đồng nghiệp anh phát sóng trực tiếp cho tôi xem.
Buổi tối về nhà, tôi nghĩ tâm trạng anh không tốt nên mua một đống thức ăn. Nếu tôi không vui, chắc chắn anh sẽ thấy áy náy trong lòng, đối với chuyện này tôi cố xem nhẹ đi để không tạo áp lực cho anh. Nào ngờ vừa vào cửa đã thấy anh mua hoa và quà để trên bàn.
Thấy tôi vào cửa thì nhìn hoa, quà rồi nhìn vào mắt tôi. Anh có phần mệt mỏi nói, đám cưới phải hoãn lại một thời gian, anh phải đi công tác hai tháng. Anh đã làm việc với bên công ty tổ chức tiệc cưới bên kia.
Tôi không thể nói là trưa nay mình đã biết, giả vờ kinh ngạc, đưa đồ đạc cho anh. Anh nhìn tôi, tôi nhìn dáng vẻ bực bội của anh, không nhịn được muốn cười, anh chua chát: “Em muốn vui thì cứ vui đi.”
Tên nhóc này đúng là thèm đòn.
Đám cưới của chính mình, chú rể bị bắt lính, tôi có gì mà vui chứ?
263. Buổi tối anh giải thích ngắn gọn tình hình với tôi, nói anh đúng là người chuyên nghiệp tinh anh. Anh đừng cho là tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-nhieu-nam-nhu-the/917127/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.