231. Gần đây ba bắt đầu dùng điện thoại xem phim, mở tiếng thật to, mẹ vẫn càu nhàu là ông mở loa to quá làm ảnh hưởng đến cháu ngoại ngủ.
Nói thật thì khi thằng bé ngủ thì đừng nói là tiếng điện thoại của ba, có ồn hơn nữa cũng không đánh thức nó.
Thằng bé quá hiếu động, lúc ngủ phải canh chừng, khi ngủ nó lăn khắp giường, tôi nghĩ một cái giường cũng không đủ chỗ cho nó lăn.
Nguyên văn lời chị nói: Nếu biết vậy nên làm hẳn cái giường đất thì không sợ nó rơi xuống.
Mẹ vô cùng lo lắng khi giao con cho chị.
Chị không thể tin nổi, nói với tôi: “Nó thật sự là từ bụng chị chui ra, không phải chị nhặt được, em có thể làm chứng phải không?”
Chuyện này không phải chị nên tìm chồng chị chứng minh sao? Tìm tôi làm gì?
Mẹ cũng đâu nghe lời em, đâu phải chị không biết.
232. Cuối năm Từ tiên sinh về thăm ông bà nội, khi về hơi buồn rầu.
Thời trung học anh ở cùng ông bà nội một thời gian dài.
Buổi tối chúng tôi đi siêu thị tàn sát bốn phương, lúc sắp xếp lại chiến lợi phẩm anh nói với tôi: “Bà nội biết nấu nướng, nấu canh rất ngon. Lúc học cấp ba, gần như mỗi sáng bà đều nấu canh cho anh. Bà là người nóng vội, làm cái gì cũng phải làm ngay chứ không đợi. Hôm trước về, bà không đợi được đến sáng ông nội mua thức ăn về, ngày hôm trước đã kéo xe đẩy đến chợ mua một đống thức ăn. Sau khi anh về, bà cũng lấy ra từng món cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-nhieu-nam-nhu-the/917121/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.