165. Tối tôi điện thoại cho ba, tâm trạng ông vui vẻ, kể cho tôi nghe phong tục, cảnh vật trên đường, kể những người ông gặp.
Hy vọng ông luôn hăng hái khí phách như thế.
Nghe mẹ tôi bên kia hỏi ba: “Hôm nay em mệt muốn chết rồi, hai vợ chồng người Quảng Đông kia hẹn sáng mai xuất phát, khi nào chúng ta đi?”
Ba tôi cười, nói với tôi: “Mẹ con rất hào hứng.”
Mũi tôi chua xót.
“Hào hứng là tốt, không cần lo lắng tiền nong, hai người cứ thoải mái chơi, không cần vội vàng. Mẹ thích đi dạo mua sắm, ba cứ để bà mua sắm thỏa thích.”
Ông cười đáp lại.
Người từng trải qua gian nan luôn miễn cưỡng khi tiêu xài, mẹ tôi thích nhiều thứ nhưng tiếc tiền, vì vậy phần lớn đồ là do ba mua, bà lại vui thầm.
Chị nói đây là niềm vui nhỏ trong đời sống vợ chồng.
Nhưng tôi biết không phải. Bà thật sự tiếc.
166. Cúp điện thoại, Từ tiên sinh hỏi: “Hai người đi đến đâu rồi?”
Tôi không hỏi, nên tôi cũng không biết hai người đã đi đâu?
[Mặt người da đen đầy dấu hỏi???]
Từ tiên sinh không thể tưởng tượng nổi, hỏi: “Vậy em nói gì cả buổi?”
“Thơ và khoảng cách*” (Thơ và khoảng cách" đề cập đến một cuộc sống lý tưởng, xuất phát từ câu nói nổi tiếng của Gao Xiaosong "Thế giới này không chỉ có hiện tại, mà còn có thơ và khoảng cách." Câu này đã trở thành một bài viết súp gà nổi tiếng trên Internet vì nó gây xúc động trái tim của nhiều người sau 70 và sau 80.)
Anh bình tĩnh nói: “Vậy kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-nhieu-nam-nhu-the/917106/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.