12. Sau kỳ thi đại học, chị gái tôi đuổi theo bạn trai đến Nam bán cầu, ba mẹ tôi đã như nước với lửa, không ai nhường ai. Tôi một mình không có việc gì làm nên vác hành lý lên đường, khi đó ăn uống còn không phải lo, tiền tiêu rủng rỉnh, ngày trôi qua tự do tự tại.
Sau khi có kết quả, đến trường gặp thầy giám thị, giọng ông thấm thía, “Rốt cuộc em với Tiểu Từ cũng được vào cùng trường nhau, người trẻ tuổi thích thì nói, thanh xuân không đợi ai.”
Tôi nghe vậy thì trong lòng thấy tương phản quá lớn, không thể tiếp thu nổi. Hạn chế yêu sớm và khuyến khích tự do yêu đương trong lời của ông thay đổi nhanh chóng không hề trở ngại, tôi nhát gan, không dám tán gẫu cùng ông, cơ bản là ông nói thế nào thì tôi dạ thế ấy.
Tôi nhận được nhiều lời chúc mừng chân thành, phần lớn là về tình yêu, không mấy người chúc mừng vì tôi đạt điểm cao! Trong lòng không tránh khỏi hơi thất vọng.
Khai giảng năm nhất thật khổ, tập quân sự không gì khổ bằng trời nắng. Giữa trưa 40 độ, đứng tư thế quân đội giữa sân thể dục, lòng sôi sục. Từ tiên sinh đến gặp tôi, tôi che mặt không cho anh nhìn, đen không thể gặp người.
Từ nhỏ tôi đã ghen tị với làn da không bắt nắng của người khác, tôi qua một mùa hè là có thể đen như cục than.
Tôi thay đổi trong hè với đông, nhanh đen nhưng cũng nhanh trắng, có lẽ nó cũng chứng minh cho bản chất thất thường của con người tôi.
Từ tiên sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-nhieu-nam-nhu-the/917080/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.