Dường như cuối tuần là ngày bận rộn nhất của cty , đại boss thì đi họp suốt ngày , chỉ gặp được vào giờ nghĩ trưa . Hết giờ nghĩ , boss lại cùng trợ lý Ngưu vào phòng họp . Nam Cung Thanh cứ loay hoay soạn hồ sơ mà trợ lý Ngưu giao đi photo rồi phân phát cho từng bộ phận . Cô nghe nói đây là tài liệu về dự án do tập đoàn Lục thị đề ra để họp tác với Âu thị , Nam Cung Thanh coi đến hoa mắt nhưng chẳnh hiểu lắm . Cô cũng nghe nói người mà cô vô tình bắt gặp ở trong phòng đại boss hôm bữa lại là thư ký của chủ tịch tập đoàn Lục thị , được cử sang đàm phám về vấn đề họp tác của hai bên . Nghe tin này Nam Cung Thanh không khỏi giật mình , cô không ngờ cô thư ký ấy lại có trình độ cao vậy , có thể thay chủ tịch đi đàm phán . Nam Cung Thanh có phần ngưỡng mộ tài năng của cô ta nhưng có điều....về nhân phẩm , chắc cô ta nên đi học lại . Cảm thán , cô lắc đầu tiếp tục công việc . Sau khi phân phát tài liệu xong , Nam Cung Thanh khó hiểu quay trở về phòng làm việc của boss . Từ sáng tới giờ , mọi người trong cty đối xử với cô rất lạ , khi cô đến đưa hồ sơ , họ lại ruột rè nhận lấy còn niềm nở đón tiếp cô , xem cô như nhân vật quan trọng . Cô có cảm giác họ nhìn cô bằng cặp mắt rất khác thường . Họ làm như vậy khiến cô rất khó chịu , không tự nhiên lắm . Đang vẫn vơ suy nghĩ thì một người thanh niên cao ráo và một cô gái đang đi theo phía sau đi tới , họ đi đối diện với cô , nhưng lo suy nghĩ , Nam Cung Thanh không để ý nên va vào bả vai người đó . Giật mình , theo thói quen cô quay lại cuối đầu xin lỗi rồi đi tiếp , không để ý đến sắc mặt 2 người họ . Chu Hạnh thấy vậy định mở miệng gọi cô thì bị Lục Kỷ Phùng ra hiệu im lặng . Anh ta lặng lẽ nhìn Nam Cung Thanh rời đi , anh nhếch mép tạo thành đường cong hoàn hảo " Thật khác biệt " . Rồi anh quay đầu đi thẳng đến phòng họp .
Cuối cùng cũng đến 4 giờ , Nam Cung Thanh đứng dậy vội mặc áo khoát ra về . Trên đường về cô cứ suy nghĩ về chuyện họp lớp chiều nay . Thật sự cô không biết phải mặc gì để phù họp với bọn nhà giàu lớp cô . Một phần cô cũng chán nãn không muốn đi vì cô chẳng có gì để hàn thuyên với họ . Nể mặt Tiểu Lệ nên cô mới đi , chứ không thì nằm mơ cô chấp nhận đi .
Về đến nhà , vừa mở cửa thì Rain đang nằm trên ghế sopha , thấy cô liền phóng xuống chạy đến cô . Nhìn thấy Rain , bao nhiêu mệt mỏi điều tan biến mất , cô hí hửng ngồi xuống dang tay ôm Rain vào lòng
_ Nhớ Rain quá à.
_ Gấu....gấu... gấu ( em cũng nhớ chị lắm ^^ )
_ Rain của chị ở nhà có ngoan không , có nghịch phá hay tè bậy trong nhà không - Cô nựng yêu Rain
_ Gấu....gấu ( Em rất ngoan là đằng khác ) - Rain que quẩy đuôi , liếm lên mặt cô
_ Nào chị em mình vào bếp , chị lấy đồ cho Rain ăn nha
Nói rồi cô bế Rain đi thẳng vào nhà bếp . Đặt Rain lên bàn , Nam Cung Thanh đi đến tủ lạnh mở lấy đồ ăn thì thấy mẩu giấy ghi chú dán ở cửa tủ lạnh . Nét chữ trên giấy nhìn rất đẹp , thanh tao , thể hiện tính cách người viết
" Gửi cô Nam Cung , trước khi đi , tôi đã dọ dẹp lại phòng ngủ như theo lời cậu chủ Huỳnh Thiên dặn . Rất mong cô sẽ thoải mái . Ngoài ra tôi cũng đã cho Rain ăn nên cô không cần phải lo . Bữa tối tôi cũng đã chuẫn bị sẳn ,chúc cô ngon miệng...Vú Hai. " Khẽ cười , Nam Cung Thanh cảm thấy Vú Hai quả là rất chu đáo , và tốt bụng . Có Vú Hai , cô cảm thấy rất yên tâm khi để Rain ở nhà một mình. Mở tủ lấy hộp sữa đổ vào khay đựng thức ăn cho Rain . Nhìn Rain say xưa uống , cô vút ve Rain bảo
_ Lát chị có chút chuyện phải ra ngoài nên Rain uống sữa rồi ngoan ngoãn ở nhà chờ chị về nha .
Rain ngước đầu nhìn cô rồi tiếp tục uống sữa . Đợi Rain uống xong , cô bế Rain đặt xuống dất rồi đi vào phòng chọn đồ cho buổi họp lớp . Cũng may mà lúc trước đại boss có mua quần áo cho cô nên cô không cần phải tốn tiền trong chuyện này . Loay hoay lục tủ đồ , cuối cùng cô cũng tìm được bộ đồ ăn ý , hợp với phong cách của cô . Là chiếc áo trệ vai màu hồng phấn kết hợp vớp chiếc vấy ôm màu trắng nhìn rất đơn giãn . Tuy thân hình cô nhỏ nhắn so với người khác nhưng cô vẫn đầy đặn , không đến nổi phải thiếu điện nước . Ngắm mình trong gương , cảm thấy hài lòng , cô ngồi vào bàn trang điểm . Cô không thích trang điểm nên chỉ thoa chút son rồi chãi lại tóc . Dường như mọi chuyện đã ổn , cô mặc áo khoát thì vô tình nhớ đến lời dặn của đại boss . Cô mở tủ lấy chiếc khăn quàng lên cổ rồi đi ra khỏi phòng . Vừa rời khỏi phòng thì cô nhận được 2 tin nhắn
" Nam Cung Thanh , hẹn gặp nhau ở trước quán bar Phúc Ân . Tôi chờ bà đó.....Tiểu Lệ."
Tin nhắn thứ 2
" Tôi đang chờ em ở ngoài , tôi đưa em đi "
Nam Cung Thanh bất ngờ nhìn điện thoại . Cứ tưởng cả ngày hôm nay boss bận việc ở công ty vậy mà bây giờ lại muốn đưa cô đi . Khó hiểu , Nam Cung Thanh không tin đại boss đang ở ngoài nên cô vội lấy túi xách đi ra ngoài .
Thấy xe của đại boss , cô chạy lại thì anh hạ kính xe ra hiệu bảo cô lên xe . Ngồi vào xe , cô liền quay qua hỏi anh
_ Chủ tịch....không phải anh rất bận sao ?
_ Sao vậy ? Ngồi cùng xe với tôi , em cảm thấy khó chịu sao ?
Nam Cung Thanh ngạc nhiên vội lắc đầu nhìn anh
_ Không phải , chỉ tại tôi thấy tôi rất phiền anh .
_ Phiền....??
_ Phải....tôi có thể tự đi ...
_ Nếu em cảm thấy như vậy là làm phiền tôi thì em có thể trả công cho tôi .
_ Trả công ?? Anh muốn tôi trả công thế nào ?
_ Gì cũng được , tùy em quyết định...
Nam Cung Thanh không nói gì , ngã người vào ghế mà suy nghĩ . Đang suy nghĩ thì xe đã đậu trước quán bar An Phúc , giật mình , cô tròn mắt hỏi anh
_ Sao anh biết tôi muốn đến đây ??
_ Chuyện của em , không cần biết tôi cũng có thể đoán được.
Huỳnh Thiên thản nhiên trả lởi . Thật ra , trong lúc cô ngủ thì điện thoại có tin nhắn . Liếc sơ nhìn nội dung tin nhắn , anh khẽ cười đoán ra sự việc .
_ Anh.... - Cô á khẩu
_ Thôi em vào đi , tôi có việc phải đi
Nam Cung Thanh xuống xe thì Huỳnh Thiên phóng xe đi , Nam Cung Thanh ấm ức đứng đó . " Đại boss ơi là đại boss , anh là thầy bói sao mà gì cũng có thể đoán ra vậy " .
_ NAM CUNG THANH....
Nghe tên mình , cô quay lại thì thấy Tiểu Lệ đang quắc mình . Nam Cung Thanh vui vẻ đi lại Tiểu Lệ , chưa kịp mở miệng thì Tiểu Lệ mở miệng trách móc
_ Cái bà này , cuối cùng cũng chịu đến . Tôi tưởng bà trốn luôn chứ .
_ hơ hơ nào có , tôi phải đi chứ. Cũng lâu rồi không gặp bà với lớp . Tôi rất nhớ - Nam Cung Thanh cố nặng ra nụ cười
_ Bà biết vậy tốt , thôi chúng ta vào trong , nghe nói mọi người đã đến đông đủ rồi .
_Ừ đi thôi...
Khẽ thở dài , cô theo Tiểu Lệ vào trong . Lối đi của quán bar rất tối , cô thì mắc hội chứng quán gà . Sợ sệt , Nam Cung Thanh với tay về phía trước tìm bóng dáng Tiểu Lệ .
_ Tiểu Lệ , bà đâu rồi ? Tôi không thấy gì hết
Tiểu Lệ nghe tiếng Nam Cung Thanh gọi thì chợt nhớ cô bị mắc chứng quán gà . Hồi còn đi học , lớp từng bị cấp túc bắt học đến đêm , xui thay lúc đó lại mất điện , cả lớp sợ hãi la hét bỏ chạy đi hết , chỉ riêng Nam Cung Thanh là còn trong lớp . Đợi mãi không thấy cô đâu , Tiểu Lệ đành liều mạng quay trở lại tìm Cung Thanh thì thấy cô đang huơ tay tìm xung quanh giống như đang tìm đường miệng thì lẩm bẩm gọi ai đó đến giúp . Từ lúc đó cô có hỏi thăm thì biết Cung Thanh mắc chứng quán gà . Vẫn cảm thấy có lỗi vì lúc đó đã bỏ cô chạy , nên Tiểu Lệ vội nắm lấy tay Nam Cung Thanh . Nam Cung Thanh như vớt được vàng vội nắm tay Tiểu Lệ hỏi
_ Là bà phải không Tiểu Lệ .?
_ Phải là tôi , nắm tay tôi cho chắc nha . Lối đi của quán bar này hơi tối . Đi cẩn thận coi chừng vấp ngã .
_ ùm ^^
Mĩm cười , cô an lòng nắm tay Tiểu Lệ . Vào đến bên trong , tiếng nhạc do DJ đánh cộng với ánh đèn trong bar khiến Nam Cung Thanh hoa mắt . Đây là lần đầu cô biết bên trong bar là như thế nào . Nhìn vẻ mặt của Nam Cung Thanh , Tiểu Lệ thích thú , quánh vào tay cô
_ Lo nhìn đâu vậy ? Lớp mình đang ngồi đằng kia kìa .
Nhìn theo tay của Tiểu Lệ , cô nhìn thấy lớp đang tụ họp trong khu bàn vip . Nam Cung Thanh khẽ thở dài nhìn bọn họ . Sau ba năm không gặp , ai cũng thay đổi . Ai cũng điều có công việc ổn định nên cách ăn mặc của họ cũng khác đi . Chính chắn hơn .
Thấy Nam Cung Thanh chẳng phản ứng gì , ánh mắt có chút không thoải mái . Tiểu Lệ hiểu tâm trạng của cô bạn mình , cô còn biết ba lần trước Cung Thanh lun trốn trách không muốn họp lớp vì cô ấy thấy mình không cùng đẳng cấp với họ . Chính cô cũng từng nghĩ vậy , nhưng họ đã lên tiếng rũ thì cô không ngại gì từ chối . Tiểu Lệ mĩm cười nhìn Nam Cung Thanh trấn an
_ Bà đừng lo , tôi biết từ trước đến giờ bà không thân thiết với họ . Nhưng dù gì họ cũng từng học chung với chúng ta cấp 3 , họ đã mở miệng rũ , chúng ta không nên từ chối . Bà không thể trốn tránh họ mãi . Bà nên mạnh dạng đối diện với họ , cho họ biết bà đủ khả năng bước vào thế giới thượng lưu của họ. Còn có tôi nữa mà .
Tiểu Lệ nói rất đúng , không thể trốn tránh họ mãi , phải một lần đối diện với họ , coi như là lần cuối cùng cô dành thời gian cho họ . Khẽ vật đầu , cô cởi áo khoát , để lộ nước da trắng ngà . Cô mĩm cười nhìn Tiểu Lệ nói
_ Đi thôi , bọn họ đang chời chúng ta kìa .
_ Ái chà , bạn tôi cuối cùng cũng đã lấy lại tự tin . Nhưng...
_ Nhưng sao ?
_ Bà đào đâu ra tiền mua bộ đồ đắt tiền này vậy . Nhìn rất hợp với bà .
Tiểu Lệ trước giờ luôn là người săn đồ hiệu nên thoáng nhìn bộ đồ trên người của Nam Cung Thanh thì cô biết bộ đồ này không phải hàng tầm thường . Nghe nhỏ bạn hỏi . Cô lúng túng trong biết trả lời sao thì đằng xa có tiếng người gọi
_ Hey Nam Cung Thanh và Tiểu Lệ , bọn mình ở đây . Các cậu đứng đó làm gì vậy ?
Khải Uy vừa gọi vừa quắc 2 người họ . Tiểu Lệ thấy vậy kéo Nam Cung Thanh đi về phía lớp . Đến bàn Vip . Lớp đi cũng khá đông đủ , hình như chỉ vắng vài người . Nam Cung Thann không nói gì đảo mắt xung quanh nhìn một lượt thì dừng trên người con trai mặt vest đang cầm ly rượu thưởng thức và người con gái kế bên đang khoát tay cậu ta thì ăn mặc hơi khiêu gợi một chút . Đó không ai khác là lớp trưởng và lớp phó của lớp . Tạ Thừa Quân và Chu Đào .
Tạ Thừa Quân không nói gì mà cứ chăm chăm nhìn vào cô . Không thích ánh mắt của cậu ta , Nam Cung Thanh làm lơ tìm chỗ ngồi kến bên Tiểu Lệ . Vừa mới yên vị thì Khải Uy chen ngang đòi ngồi cạnh cô . Nhìn mặt cậu ta là cô biết cậu ta có gì muốn nói với cô rồi.
_ Cung Thanh , cậu muốn uống gì mình gọi giúp cậu
_ Mình uống gì cũng được , miễn sao không phải là rượu .
_ Ok
Khải Uy hí hửng quắc bồi bàn gọi 2 ly nước trái cây cho cô và cho cả Tiểu Lệ nhưng bị Tiểu Lệ phản bác
_ Cung Thanh không thích uống rượu nhưng tôi có thể uống
_ Bà chắc chứ ? - Khải Uy nghi ngờ
_ Chắc
Dặn bồi bàn thay đổi một nước trái cây thành một ly rượu vang cho vừa lòng Tiểu Lệ . Nam Cung Thanh lắc đầu bó tay cô bạn của mình , lại thích chứng tỏ tửu lượng mình cao . Dựa vào ghế , Nam Cung Thanh im lặng chẳng nói gì đến khi Chu Đào phía đối diện tìm cách bắt chuyện với cô
_ Ái chà , thủ quỷ lớp ta cuối cùng cũng chịu xuất hiện . Bạn trốn rất kỹ đấy Nam Cung Thanh .
Lời nói thốt ra từ miệng của Chu Đào , ai cũng biết rõ đó không chỉ là lời hỏi thăm mà là sự khinh bỉ của cô ta dành cho cô . Kể cả cô cũng hiểu huống chi người khác . Ngày từ lúc đi học , cô đã có cảm giác Chu Đào không hề thích cô , vì tính cách của Chu Đào ai cũng biết , nổi tiếng là hot girl toàn trường không kiêu căng , chảnh chọe thì đó không phải là cô ta . Nam Cung Thanh chẳng để tâm đếm hàm ý của cô ta , cô bình thản trả lời
_ Cảm ơn bạn Chu Đào đã quan tâm , do mình quá bận nhiều việc nên không có thời gian gặp các bạn
_ Ủa Cung Thanh , mình nghe nói cty Phóc Đạt đã chính thức bán cho tập đoàn Âu Thị . Chẳng lẽ trong vòng 2 tuần cậu tìm được việc mới rồi sao ? - Thảo Nhi ngồi kế Chu Hạnh xen ngang .
Mọi người lúc này sau khi nghe câu hỏi của Thảo Nhi liền chuyễn hướng sang nhìn cô làm cô hơi bối rối .
_ Đúng.. là cty mình đang làm đã bán cho Âu Thị ....nhưng
_ Nhưng sao ? - Tiểu Lệ thắc mắc
_ Nhưng mình được Âu Thị giữ lại và đã làm việc trong đó...
Mọi người bât ngờ nhìn nhau . Ngay cả người im lặng nhất ở đây là Tạ Thừa Quân cũng thoát bất ngờ nhìn cô . Chu Đào nổi máu ganh tỵ nên khinh bỉ nói
_ Vậy à ! Chả trách trên người cậu mặc toàn hàng hiệu . Nhưng có điều tớ vẫn thắc mắc , một người có bằng cấp kém như cậu thì làm sao lại được vào tập đoàn lớn như vậy , chẳng lẽ..... cậu được nhận vào làm lao công ?
Nam Cung Thanh bất ngờ nhìn Chu Đào đang ngồi chảnh chọe trước mặt . Cô không ngờ có ngày Chu Đào lại lộ bản chất thật đến như vậy . Mọi người trong lớp một số thì cười một số thì cau mày nhìn Chu Đào , trong đó có Tạ Thừa Quân . Nhận thấy ánh mắt khó chịu của Thừa Quân , Chu Đào thay đổi sắc mặt dựa vào người Thừa Quân nũng nịu
_ Anh đừng nhìn em như vậy , em chỉ lỡ lời thôi . Là bạn bè , quan tâm Cung Thanh nên mới nói vậy . Nếu đúng vậy thì em có thể giúp cậu ấy xin vào cty của anh làm viêc . Cty anh ở phần nhân sự cũng đang thiếu người mà..
_ Giả tạo...
Tiểu Lệ tức giận lên tiếng thay cho Cung Thanh . Chu Đào thấy mình bị cho là giả tạo nên đanh đá hất cầm nhìn Tiểu Lệ
_ Cậu nói ai giả tạo . ?
_ Tôi nói cậu đấy , cậu làm ơn cất cái lòng tốt giả tạo của cậu vào đi . Chưa biết người ta làm cái gì thì đừng phán xét người khác . Cậu coi lại cậu đi Chu Đào , trình độ có hơn ai đâu , cũng chỉ học đến cao đẳng . Nhờ quen với Thừa Quân cậu mới được vào cty Thừa Quân làm người mẫu . Chứ đâu phải do thực lực .
_ Cậu......
Chu Đào bị Tiểu Lệ làm cho cứng họng . Nam Cung Thanh lúc này càng trở nên im lặng . Cô biết nói gì với họ , Chu Đào nói đúng , với khả năng của cô thì chuyện vào tập đoàn Âu thị làm là 0% ,nếu giờ cô nói cô đang là thư ký của chủ tịch tập đoàn Âu thị thì họ sẽ cười vào mặt cô , cho cô bịa chuyện .
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]