Editor: Mân Côi
Tiếu Mặc Thần không qua đêm, Cố Thiển trợn tròn mắt nhìn trời dần sáng, kéo thân mình mệt mỏi rời khỏi giường, tự mình thu dọn một chút.
Vành mắt thâm đen đọng sâu trên mặt, nàng dùng phấn phủ một lớp dày mới miễn cưỡng che dấu đi.
Nàng tỉ mỉ trang điểm, sau đó gọi điện cho Lâm Khả hân, hẹn nàng ra ngoài gặp mặt một lần.
Nghe tiếng trả lời sảng khoái bên kia điện thoại, Cố Thiển mặt không chút thay đổi, mặc áo khoác đi ra ngoài.
Tới địa điểm hẹn thì Lâm Khả Hân đang ở ngã tư gần đó hút thươc, nàng ta tựa vào cột đèn đường ngáp mấy cái liền. Cố Thiển đi theo nàng vào nhà hàng Tây, gọi hai tách cà phê.
“Chuyện gì mà sáng sớm như vậy đã gọi cho tớ?”
Nàng ta nhìn Cố Thiển mỉm cười nhẹ nhàng.
“Đại tiểu thư, có phải không chịu nổi tớ quấn quýt lấy lão công của ngài phải không? Một hơi giá năm trăm ngàn, tớ lập tức cút.”
Cố Thiển nhìn biểu cảm thèm rỏ dãi của nàng, cả người chán ghét tới cực điểm:
“Cô yêu Tiếu Mặc Thần sao?”
Lâm Khả Hân nhìn Cố Thiển, biểu tình thảnh nhiên khoa trương há to miệng:
“Làm ơn, thời đại này đừng nói chuyện tình cảm, nói chuyện tiền bạc mới là tốt nhất.”
Lúc trước Lâm Khả Hân ở cùng một chỗ với hắn chỉ vì gia sản của nhà hắn, ai ngờ trong lúc vô ý nàng biết được, Tiếu Mặc Thần vậy mà không có nửa điểm hứng thú với xí nghiệp của gia tộc, thầm nghĩ giao công ty cho đệ đệ của hắn quản lý.
Điều này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-hai-van-dam/116102/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.