Đối với ánh mắt nguy hiểm của anh, đầu óc Lâm Lạc Tang còn chưa kịp thời tìm hiểu câu nói nào đó thì chân lại mềm nhũn trước tiên.
Cô lập tức đổi giọng, dâng tặng một nụ cười ngây thơ hồn nhiên không rành thế sự…
“Vậy chúng ta không ngồi cái này nữa, em cũng cảm thấy hơi chút, hơi chút choáng váng.”
Nói xong, còn cố ý dùng ngón nhỏ so thành một chút.
“Anh muốn ngồi cái gì ạ……? Tháp rơi tự do? Tàu lượn siêu tốc? Thuyền hải tặc?” Nụ cười bên môi cô cứng đờ ở một độ cong khó có thể miêu tả, cố hết sức muốn làm bộ hoàn toàn nghe không hiểu kéo xa đề tài, “Hoặc là đói bụng chưa, chúng ta đi ăn cơm nha?”
Anh lạnh nhạt nhìn cô, dĩ bất biến ứng vạn biến.(*)
(*): Dĩ bất biến ứng vạn biến: “Dĩ bất biến” tức là nguyên tắc phải giữ vững, nhất quán và triệt để; “ứng vạn biến” là linh hoạt, uyển chuyển cho phù hợp với thực tế, thời cuộc. (http://www.baohagiang.vn/media-bhg/201805/di-bat-bien-ung-van-bien-725819/)
“Em cảm thấy thế nào?”
Vào lúc Bùi Hàn Chu cũng không tiếp chiêu cho thỏa đáng, Lâm Lạc Tang cuối cùng cũng ý thức được đầy đủ ở một số vấn đề liên quan đến tôn nghiêm đàn ông, cô tuyệt đối không thể, cũng không có tư cách khiêu khích.
Bởi vì giữ mạng mới quan trọng, cô lập tức chân chó tiến lên trước, vỗ cổ tay áo anh và khen tặng: “Mặc kệ ngồi cái gì cũng khó có thể làm nổi bật sự vĩ đại của anh trong lòng em, dù sao linh hồn của quý ông cao ngạo không nhiễm một hạt bụi như thế, phong thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-dam-say/966810/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.