Lâm Lạc Tang nghẹn ngào trong vài giây, thiếu chút nữa đã bị nghẹn kẹo ngậm thông trong cổ họng.
Cô tuyệt đối không nghĩ tới loại lời kịch hỏng bét cổ xưa “phụ nữ nói không cần chính là muốn” lại là ngôn ngữ của Boss Bùi, lúc cô còn sống lại có thể nghe được Bùi Hàn Chu giảng
“Ai nói cho anh lời này?” Cô quay đầu hỏi Bùi Hàn Chu.
Anh đáp đương nhiên, “Không có ai nói với tôi cả, thực tiễn chứng minh.”
“Thực tiễn? Ai thực tiễn với anh?”
Anh trầm ngâm vài giây sau mới ngước mắt: “Em.”
Giây tiếp theo, Lâm Lạc Tang lấy gối ôm trong tay đánh lên mặt anh.
“Đủ rồi đó, anh ngậm miệng đi.”
Lâm Lạc Tang vốn tưởng rằng anh ở chỗ này một hồi sẽ đi, ai biết người đàn ông này nghiễm nhiên coi phòng nghỉ của cô như phòng nghỉ của mình, ngay sau đó lấy máy tính ra bắt đầu công việc ở bên cạnh cô.
Sắp phải ca hát, để giọng nói ở trạng thái tốt nhất nên cô không ăn cơm mà chỉ uống nước ấm nhuận giọng, tùy ý ăn chút điểm tâm.
Chương trình sắp bắt đầu ghi hình, phó đạo diễn tự mình tới phòng nghỉ thông báo cho Lâm Lạc Tang.
Bùi Hàn Chu lần này khiêm tốn nên còn có rất nhiều người không biết, lúc phó đạo diễn mở cửa cũng rõ ràng hoảng sợ, lúc này mới cười đánh tiếng chào hỏi, “Tiết mục của cô Tang Tang là cái thứ hai phải không?”
Lâm Lạc Tang gật đầu đang muốn đứng dậy, phó đạo diễn lại bỗng nhiên kêu dừng, “Nếu quý cô muốn nghỉ ngơi nhiều trong chốc lát cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-dam-say/966786/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.