Bị miệt thị kỹ năng hôn Lâm Lạc Tang dùng sức nặn sữa rửa mặt ra, vừa muốn mở miệng thì đột nhiên không kịp phòng ngừa hắt xì hai cái, giống như bị người ta đâm trúng chỗ đau và tâm sự.
Sau đó nói thêm chút gì đấy thì có vẻ không có khí thế.
Cô xoa sữa rửa mặt rồi nói bằng giọng mũi có chút the thé tức giận: “Dù sao mỗi người đều có định nghĩa khác nhau về củi khô lửa cháy, tôi có thể hôn môi hay không, củi khô lửa cháy đến loại trình độ nào cũng không nhọc quý ông lo lắng.”- ---Đọc FULL tại dtruyen.com---
Sau khi nói xong cô gục đầu xuống rửa mặt, bên tai là tiếng nước róc rách vang vọng, không biết sau đó anh có nói nữa hay không.
Chờ cô từ từ rửa xong, rút ra hai tờ khăn giấy lau sạch bọt nước trên mặt, vừa mở mắt ra thì phát hiện Bùi Hàn Chu còn đứng ở cửa.
Lâm Lạc Tang nhấn hai cái ở bình nước tẩy trang lên bông vải, đột nhiên như nhớ tới cái gì nên hỏi: “Đúng rồi, lúc ấy con bé trợ lý nói với tôi có phải sau hôn lễ anh có đặt cho tôi một bộ váy cưới Valentino hay không?”
Anh lạnh lùng nói: “Quên rồi.”
Nói xong anh rời khỏi phòng tắm như thể mới vừa rồi cố tình chờ ở nơi này chỉ vì tìm đúng thời cơ cho cô thêm một bút không thoải mái.
“……”
Lâm Lạc Tang hoàn toàn không hiểu ra sao cả, rõ ràng mới vừa rồi còn tốt mà, làm sao hàn huyên hai câu thì người đàn ông này lại mang dáng vẻ cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-dam-say/966781/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.