Chương trước
Chương sau
Yêu nghiệt đứng ở trước mặt cô, cô xem cơ bụng hắn sáu múi so với giáo viên tập thể hình không thua kém, hai chân thon dài, chân ở giữa kia sớm đã thẳng đứng lên, ngẩng cao đầu, vận sức chờ phát động…

Lục Cẩm xoay người đi vào sau lưng cô,một tay xiết chặt eo cô, một tay đưa ra trước xoa nắn nơi đầy đặn của cô.Cô có chút thẹn thùng , đầu nghiêng đi một bên, dư quang nhìn yêu nghiệt tay đem nó vuốt ve thành các loại hình dạng, cô không thể ngăn chặn hưng phấn cuốn quanh thân. Cô cắn chặt môi, yên lặng cố nén lại nội tâm chính mình đang hỗn loạn đau đớn khoái hoạt.

“Bảo bối, anh sẽ hảo hảo yêu em.” Lục Cẩm xoay người, ôn nhuận bạc môi không hề báo trước cứ như vậy đi lên, xúc cảm mềm mại cực hạn làm cho cô không khỏi thất thần,đầu lưỡi thẳng đến kia của hắn tiến quân thần tốc khẽ cại hàm răng của cô, bá đạo mà nhiệt tình hấp thu mật nước của cô.

Yêu nghiệt ánh mắt trở nên càng thêm nóng rực, hắn cầm trong tay nơi đầy đặn của cô đùa bỡn, một trận run rẩy khoái hoạt dâng lên, mặt của cô nhanh chóng đỏ bừng.

“Ân…” Cô mê mang nhìn yêu nghiệt, không biết chính mình làm sao vậy, trong lòng giống như trống rỗng.

“Em vẫn là giống như trước đây, hảo mẫn cảm.” Lục Cẩm ngẩng đầu, nhìn cô cười nói, sau đó lại cúi đầu, chọc ghẹo tiểu nho của cô, nhẹ nhàng hấp.

“A…” Cô khó có thể ức chế ngẩng cao đầu, tùy ý yêu nghiệt tại trên người cô ôn nhu .

“Bảo bối, em biết không, em hiện tại thật đẹp.” Lục Cẩm một bàn tay chế trụ cái mông của cô, bá đạo làm cho nó gần sát cự long đang ngẩng đầu kia, mà tay hắn thì tiếp tục đùa nghịch nơi đầy đặn của cô.

Cô nâng ánh mắt mê ly nhìn yêu nghiệt ánh mắt tràn ngập tình yêu , nhẹ nhàng gật gật đầu.

Lục Cẩm bật cười, không đợi cô phản ứng , hắn liền đưa cự long sớm đã chịu không nổi để ở cửa hoa tâm của cô, hắn chớp mắt một cái, động thân một cái liền tiến vào; nhưng bởi vì phía trước diễn chưa đủ, hắn chỉ có tiến nhập đến một nửa liền không thể lại tiến vào. Hắn nhíu mày, nhìn cô khẽ nhếch môi, ánh mắt đen bóng đứng lên, hắn lại một lần nữa dùng sức thật sâu đâm vào, cự long rốt cục toàn bộ tiến vào.

“Ân… Đau quá…” Đáy lòng hư không bị yêu nghiệt toàn bộ nhồi, cô ôm chặt lấy yêu nghiệt, miệng lẩm bẩm nói.

Lục Cẩm nắm chặt eo nhỏ của cô, bắt đầu cấp tốc điên cuồng mà luật động, mỗi một lần đều là kết rắn chắc thực mãnh liệt va chạm…

Cô cắn chặt môi, cảm thụ hắn một lần lại một lần tiến vào, không cho cô cơ hội thở dốc . Cô bỗng nhiên cảm giác rất đau, đau đến chảy nước mắt, vì sao yêu nghiệt lần này lại làm mạnh như vậy ?

Lục Cẩm yêu thương hôn tới cô mỗi một giọt nước mắt, nhưng là không có rời khỏi mà còn gia tăng luận động.

“Ân… Ân…” Cô không ngừng phát ra tiếng kêu to, hắn kế tiếp bất ngờ xoay thân hình cô nằm sắp lại , yêu nghiệt đúng lúc vòng qua eo cô , thừa cơ nhanh chóng đi lên, làm cho hắn càng thêm xâm nhập trong cơ thể cô sâu hơn nữa. Mà cô, lúc này chỉ có thể bị động nhận luật động, nhiệt khí suối nước nóng vì thế thỉnh thoảng phiên khởi cuộn sóng.

Kích tình vẫn kéo dài đến bây giờ, nhưng là cô xem yêu nghiệt còn giống như chưa thỏa mãn , vẫn là không biết một lần lại một lần , cô không nhớ đã cùng hắn khoái hoạt bao nhiêu kiểu.

“Bảo bối, mệt mỏi sao?” Lục Cẩm nhìn cô ánh mắt ai oán , rốt cục lương tâm phát hiện chậm lại tốc độ, nhẹ giọng hỏi.

“Ân…” Cô nhẹ nhàng vuốt ngực hắn, cô đã muốn chống đỡ đến cực hạn , rốt cuộc chịu không nổi .

“Hảo, chờ anh cùng nhau.” Nói xong, Lục Cẩm lại một lần nữa đẩy nhanh tốc độ.

“A…” Cô ngẩng cao đầu, thét chói tai , “Lục Cẩm… Anh… Em… Em thật sự… Không được…”

“Bảo bối, chúng ta cùng nhau đi.” Lục Cẩm ôm chặt lấy eo nhỏ, một lần lại một lần điên cuồng tiến lên, cuối cùng rốt cục đem lửa nóng mầm móng rơi trong cơ thể cô. Hắn đem chính hắn rút ra, nhìn nơi kia của cô có chút sưng đỏ, đóa hoa chảy ra lượng lớn hỗn hợp thể.

Cô rốt cục chống đỡ không nổi, xụi lơ trên người yêu nghiệt ,một chút khí lực động đậy đều không có.

Ngày thứ hai.

Cảm nhận được ánh mặt trời chiếu xuống, cô chậm rãi mở to mắt, sau đó, liền thấy cái người tối hôm qua kia chỉ thiếu nước thủ chống đầu, vẻ mặt mỉm cười nhìn cô.

Cô căm giận quay người đi, không nghĩ lại đi yêu thương yêu nghiệt kia. Thật sự là thối yêu nghiệt, ngày hôm qua cô mơ mơ màng màng hết sức, hắn cư nhiên vừa muốn cô một lần, biến thành cô hiện tại cả người đau nhức, đều là hắn làm hại.

“ Bảo bối nhà anh đang tức giận.” Lục Cẩm tại cô phía sau cười nói.

Ai là bảo bối nhà anh, ai là bảo bối nhà anh ? Cô càng nghĩ càng tức , này thối yêu nghiệt, cư nhiên đối với cô như vậy.

“Thực xin lỗi.” Ai ngờ, Lục Cẩm cười xong, lại nói với cô một câu như vậy.

Cô sửng sốt, xoay người bắt tay đặt ở trên trán yêu nghiệt , nhìn hắn hỏi: “Anh không phát sốt đi ?!.”

“Không.” Lục Cẩm cầm tay cô đặt ở trên trán hắn đặt ở bên miệng hôn một cái, sau đó nhìn ánh mắt của cô chậm rãi nói: “Vũ Vũ, chúng ta sinh một đứa nhỏ đi.”

“Khả… Nhưng em còn không có chuẩn bị sẵn sàng.” Cô nghiêng đầu không nhìn tới ánh mắt chờ mong của yêu nghiệt , bởi vì cô cảm thấy chính mình còn rất nhỏ, đương nhiên chính là cô chính mình cảm thấy. Hơn nữa, cô bỗng nhiên nhớ tới đến, cô mỗi lần cùng yêu nghiệt XXOO thời điểm tựa hồ đều không có áp dụng đồ bảo vệ , kia không phải rất nguy hiểm? Không được, lần sau nhất định phải bắt yêu nghiệt dùng đồ bảo hộ mới được!

“OK, anh sẽ chờ em chuẩn bị tốt hơn nữa.” Lục Cẩm ngồi dậy, hôn cái trán của cô một cái, sau đó giúp cô đắp chăn nhẹ giọng nói: “Hảo hảo ngủ, tối hôm qua em khẳng định mệt muốn chết rồi.”

Trong lòng cô bất đắc dĩ đảo cặp mắt trắng dã, anh biết là tốt rồi, còn không biết xấu hổ nói ra. Sau đó, cô không còn đi để ý tới yêu nghiệt, lập tức nhắm mắt lại liền ngủ say.

Không biết qua hồi lâu, cô nhu nhu hai mắt, ánh mắt mê ly nhìn bốn phía liếc mắt một cái. Nga, đúng rồi, cô lại ngủ một chút, không biết hiện tại mấy giờ? Cô nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ bầu trời tối như mực , cư nhiên tối rồi. Sau đó cô đứng lên, mở ra cửa phòng, liền nhìn thấy yêu nghiệt đeo tạp dề đang ở trên bàn cơm đùa nghịch cái gì.

Lòng cô khó hiểu, chậm rãi hướng yêu nghiệt đi đến, sau đó liền nhìn đến cái bàn tràn đầy đồ ăn, nhất thời trợn to hai mắt, vẻ mặt không thể tin nhìn yêu nghiệt hỏi:

“Tất cả đều là anh làm sao?”

Lục Cẩm ngẩng đầu, nhìn cô cười nói: “Bằng không thì ai làm?”

“ Anh như thế nào lại làm nhiều đồ ăn như vậy ?” Lòng cô yên lặng nhìn ngắm, này một bàn đầy đồ ăn ít nhất có hơn mười món, sau đó nhìn yêu nghiệt, “Anh làm là vì có khách đến?” Nhiều đồ ăn như vậy , để cho bao nhiêu người?

“Chỉ có hai chúng ta, ” Lục Cẩm trong mắt mê người hiện lên một tia nghi hoặc, hỏi: “Em không biết hôm nay là ngày mấy?”

Cô nghĩ nghĩ, sau đó mờ mịt lắc lắc đầu, “Hôm nay là ngày mấy?” Chẳng lẽ là sinh nhật yêu nghiệt ? Thảm , cô không có thói quen chú ý đến sinh nhật người khác, nếu thật là sinh nhật yêu nghiệt , cô đây một chút chuẩn bị đều không có.

Lục Cẩm bình tĩnh nhìn cô liếc mắt một cái, vươn ngón tay thon dài nhẹ nhàng bắn cái trán của cô một chút, chậm rãi nói: “Hôm nay là sinh nhật của em .”

Cô xoa xoa cái trán, sau đó dùng ngón tay chính mình, nhìn yêu nghiệt không tin nói: “Sinh nhật của em?”

“Là sinh nhật của đại trư.” Lục Cẩm nhìn cô nở nụ cười một chút, sau đó xoay người đi vào phòng bếp nội.

“Sinh nhật của cô?” Cô có chút mờ mịt ngồi ở ghế trên, trong lòng vẫn liều mạng suy nghĩ, hôm nay cư nhiên là sinh nhật của cô? Cư nhiên là sinh nhật của cô? Sau đó, cô quay đầu nhìn lại ngày trên lịch treo tường , nhìn con số xa lạ, cô như thế nào không biết hôm nay là sinh nhật của cô?

Bỗng nhiên, đèn đang sáng toàn bộ tắt, cô có chút kích động nhìn về chung quanh, chỉ thấy yêu nghiệt hai tay đang cầm một cái bánh ngọt tinh xảo, mặt trên có mấy ngọn nến phát ra ánh sáng chói mắt , yêu nghiệt từng bước một hướng cô bên này đi tới, cô chậm rãi đứng lên nhìn yêu nghiệt, hơi dài mồm rộng.

“Chúc em sinh nhật vui vẻ, chúc em sinh nhật vui vẻ, chúc em sinh nhật vui vẻ, chúc em sinh nhật vui vẻ~” Lục Cẩm hát lên, sau đó cầm trong tay bánh ngọt đặt ở trên bàn , nhìn cô nói: “Đến đây đi, đầu tiên là cầu nguyện, sau đó thổi tắt ngọn nến.”

Cô bị hành động này của yêu nghiệt làm sợ ngây người, vẫn đứng ở nơi đó dám đã quên nên phản ứng như thế nào . Bởi vì tại trí nhớ ở giữa cũa cô, cô chưa từng trải qua cái gì gọi là sinh nhật, đơn giản là cô chính mình cũng không biết cô sinh nhật tại khi nào.

“Nhanh chút, ngọn nến muốn cháy hết rồi.” Lục Cẩm nhìn biểu tình của cô, buồn cười thúc giục nói.

“A… Ân, ” cô hai tay khép lại, nhắm mắt lại, sau đó dưới đáy lòng yên lặng ưng thuận ba cái tâm nguyện, lại trợn mắt nhìn yêu nghiệt nhẹ giọng nói: “Lục Cẩm, anh cùng em cùng nhau thổi nến đi.”

Lục Cẩm nghe vậy, khóe miệng gợi lên một tia mỉm cười, “Ân.”

“1,2,3…” Cô cùng yêu nghiệt cúi đầu, hít sâu một hơi, cùng hắn đồng thời thổi tắt ngọn nến.

Lục Cẩm đưa tay bật đèn lên, nhất thời toàn bộ đại sảnh sáng ngời vô cùng.

Cô chậm rãi ngồi trở lại ghế trên, sau đó vẻ mặt mỉm cười nhìn yêu nghiệt cầm dao trong tay, cắt một miếng bánh ngọt đặt ở trước mặt cô. Cô nhịn không được nở nụ cười, trong lòng tràn ngập cảm động, nhìn yêu nghiệt nói: “Cám ơn.”

Lục Cẩm cười lắc lắc đầu, bất đắc dĩ nhìn cô: “Cám ơn anh cái gì? Cám ơn anh nhắc nhở em hôm nay là sinh nhật em?”

Cô há ra miệng ngốc, cười ngây ngô , không nói gì thêm.

“Có thể nói cho anh biết em đã ước gì?” Lục Cẩm vẻ mặt sủng nịch nhìn cô, nhẹ giọng hỏi.

“Không nói cho anh, nói cho anh sẽ không linh .” Cô nghiêng đầu, không biết vì sao, mỗi lần nhìn đến ngày sinh nhật đám cầm thú , cô liền luôn luôn tự hòi cô chính mình là khi nào thì sinh ra , nhưng là lại nghĩ không ra, nhưng là không nghĩ tới yêu nghiệt cư nhiên biết sinh nhật của cô là ngày nào đó? Vì thế, cô xem yêu nghiệt nghi hoặc nói: “Anh làm sao có thể biết ngày sinh nhật của em ?”

“Em đã quên anh rất sớm trước kia liền để ý em ?” Lục Cẩm nhìn ánh mắt ngạc nhiên, bật cười nói: “Nếu em yêu anh, chúng ta hiện tại đi kết hôn cũng là có thể .”

“…” Quả nhiên, mặc kệ khi nào thì yêu nghiệt đều cũng có tự mình kết luận , lòng cô âm thầm nghĩ đến, sau đó cầm lấy thìa nhẹ nhàng lấy một chút bánh ngọt bỏ vào trong miệng, nhất thời phát ra một tiếng sợ hãi, hai mắt sáng trông suốt nhìn yêu nghiệt hỏi: “Lục Cẩm, anh mua bánh ngọt ở nơi nào ? Như thế nào lại ăn ngon như vậy.”

“Đây là anh chính mình làm .” Lục Cẩm xuất hồ ý liêu đáp.

“Không phải chứ?” Cô vẻ mặt không thể tin nhìn yêu nghiệt, thân là BOSS của giới ngũ cường xí nghiệp, cư nhiên có được một hảo trù nghệ?

“Anh từ nhỏ đã có học qua , chính là thật lâu đều không có chính mình tự tay động thủ , kỳ thật hiện tại làm được còn không có ngon bằng trước kia .” Lục Cẩm đưa tay gắp một miếng rau xanh để vào trong miệng, biểu tình thản nhiên nói.

“Ân… Cái kia…” Cô cắn thìa, trong lòng do dự một chút, nhưng vẫn là nhìn yêu nghiệt hỏi: “Lục Cẩm, nếu anh đã quen em từ trước , vậy anh có phải hay không biết rất nhiều chuyện trước kia của em?.”

Lục Cẩm dừng tay trên đĩa rau một chút, sau đó nhẹ giọng nói: “Có thể nói như vậy, ngay cả em trước đây từng thích ai anh cũng biết.”

“Không phải đâu? !” Cô trợn to hai mắt, cô làm sao có thể trưởng thành sớm như vậy, còn tuổi nhỏ đi học sẽ thích người khác đâu? Vì thế, cô trừng mắt yêu nghiệt, lên án nói: “ Em mới không tin đâu, vậy anh nói cho em biết, em trước đây thích qua ai?”

“Anh.” Lục Cẩm thản nhiên đáp.

“…”.

“Đúng rồi, anh nói cho em biết sự tình trước kia liên quan đến em đi, bởi vì em thật sự một chút đều không nhớ.” Cô có chút chờ mong nhìn yêu nghiệt, bởi vì không nhớ nổi sự tình trước kia thật giống như thiếu cái gì, cô thậm chí ngay cả ba mẹ là bộ dáng gì cũng không biết.

Lục Cẩm chậm rãi buông chiếc đũa trong tay, vẻ mặt mỉm cười nhìn cô, “Em muốn biết cái gì?”

“ Chuyện về ba mẹ em.” Cô lập tức nói, không nghĩ tới yêu nghiệt thật sự có thể nói cho cô biết, cô đây chạy nhanh hỏi mới được.

“Chuyện ban em anh cũng không biết, bởi vì anh chuyển đến nhà bên cạnh nhà em thời điểm ba em không ở bên cạnh em, thẳng đến có một lần nhìn đến em cùng mẹ em đi tảo mộ ba em.” Lục Cẩm hai tay mở ra, sau đó cầm lấy nước trái cây bên cạnh uống một ngụm.

“Như vậy a…” Cô ánh mắt hơi hơi ảm đạm một chút, không nghĩ tới ba ba như vậy đã sớm xa cô mà đi , nhưng mà, cô còn có mẹ , vì thế, cô vội hỏi : ” Vậy mẹ em đâu?”

“A di ít nhiều cùng anh có điểm tiếp xúc, ” Lục Cẩm nói đến này, nhìn ánh mắt cô chờ mong, hé miệng cười cười nói: “Mẹ em làm cho anh có cảm giác, chính là người thập phần ôn hòa thiện lương , hơn nữa lúc ấy cũng giúp nhà anh rất nhiều việc, nhà anh thực cảm kích a di.”

“Phải không ?phải không?” Cô hưng phấn mà hai tay khép lại, cô chỉ biết mẹ khẳng định sẽ là người tốt lắm , bởi vì tuy rằng cô không còn trí nhớ , nhưng là nội tâm như trước cảm thấy có thể cảm giác được mẹ lưu lại cho cô sự ấm áp.

“Là, hơn nữa theo anh quan sát, a di yêu nhất chính là em , em muốn cái gì a di đều đã cho em.” Lục Cẩm nói tiếp.

“Đúng vậy đúng vậy, cô hiện dưới đáy lòng cũng là có thể cảm giác được mẹ lưu cho cô ấm áp.” Cô xem yêu nghiệt, kích động nói.

“Kia…” Cô chậm rãi cắn nhanh môi, có chút khẩn trương nhìn yêu nghiệt, nhẹ giọng hỏi: “Mẹ cô hiện tại … Ra sao ?”

“A di …” Lục Cẩm nhìn ánh mắt của cô, chậm rãi nói: “A di lúc ấy vì cứu một người, chính mình lại bị xe đụng ngã, sau đó, liền đi lên thiên đường.”

Tuy rằng trong lòng vẫn là có chuẩn bị, nhưng là nghe được yêu nghiệt đem chuyện này nói ra, cô là nhịn không được lấy tay che miệng lại , hốc mắt hồng hồng .

Lục Cẩm thấy thế, ai thán một tiếng, đứng lên đi đến trước mặt cô, một phen đem cô ôm ở trong lòng, “Vũ Vũ, mẹ em là người dũng cảm , chúng ta hẳn nên vì a di mà hãnh diện.”

“Ân.” Cô nhẹ nhàng gật đầu, hai tay vây quanh ở thắt lưng yêu nghiệt , bả đầu tựa vào trong long của hắn.

“Anh sẽ luôn luôn ở bên cạnh em, sẽ không rời em đi.” Lục Cẩm vươn tay vuốt ve sợi tóc của cô, ôn nhu nói.

“Ân.” Cô lại dùng sức gật gật đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.