Editor: Preiya
Trong bóng đêm, Thù Man ngồi đối diện với cô ta đang ngồi lắc lư. Mặt cô tahoàn toàn bị bóng đêm che khuất nên cô không thể nhìn thấy đó là vẻ mặtgì. Chỉ có đôi mắt sáng của cô ta đang lập lòe trong màn đêm, vô cùngchói mắt.
Cô ta nhìn cô, giống như có bi thương vô hạn, lại cókhông cam lòng, oán hận, lại giống như đang trào phúng mỉa mai, Giọngnói của cô ta truyền đến trong không khí:
Cô ta nói: “Thù Man à,sự tàn khốc và ích kỷ của cô có khi khiến người ta giật mình đấy. Cômuốn tôi nói cái gì đây? Từ đó đến giờ cô luôn bốc đồng, tùy hứng nhưvậy cho nên tôi mới có thể tùy tiện tham lam….điều này đã trở thành bảnnăng của tôi rồi.”
Thù Man hơi mím môi, vẻ mặt ảm đạm, trốngtrải, nói bằng giọng rất nhỏ, nhỏ đến nỗi dường như không thể nghe thấyđược: “Đúng vậy, tôi chính là người như vậy đấy.”
“Ai……….” Cô talại thở dài, nói với cô bằng giọng trong trẻo lạnh lùng, mang theo bấtđắc dĩ: “Thù Man, không được, cô không nên tỏ ra như vậy, không thể đốixử với bọn họ như thế được. Cũng đừng đối xử với tôi như thế, như vậy là không công bằng. Thực sự đấy!”
Cô không phản bác lại, chỉ cười cười nhìn cô ta, lắng nghe lời thì thầm và oán giận của cô ấy.
Rồi cô ta liền vươn hai tay ra ôm chặt lấy thân thể lạnh giá của cô, hơithở và tiếng khóc rống của cô ta đang tràn ngập trong tai cô,
Tiếng khóc nghe vô cùng bi thương như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-tro-ve/1898793/quyen-3-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.