Chiều hôm sau, Thù Man và Lưu Nhiên đến sân bay quốc tế Côn Minh để trởvề Bắc Kinh bằng máy bay. Sau khi đăng ký, Thù Man liền đứng trước mànhình lớn trước đại sảnh gửi cho anh hai Chu Nham Hải một tin nhắn, nóimình vào lúc 4 giờ sáng sẽ đến sân bay thủ đô.
Trên máy bay, ThùMan vẫn nửa mê nửa tỉnh, giống như cân nặng toàn thân đã mất đi, cảngười đang bay lượn trên đám mây, loại cảm giác này rất tốt đẹp làm chocô có cảm giác quyến luyến.
Nhưng cô vừa giống như cực kỳ tỉnhtáo, lại giống như vừa mơ ngủ, bên tai là tiếng anh nỉ non, giống nhưanh đang nói gì đó với cô, chỉ là Thù Man không nghe được, hình như cóvài điều kỳ ảo truyền vào trong tai.
“Thù Man, dậy đi, hạ cánhrồi….” Lưu Nhiên lay cô gái bên cạnh, nhìn lông mi của cô đang rung động vài cái rồi từ từ mở đôi mắt nhập nhèm ra.
“Uhm….” Thù Man liềnxoa xoa hai mắt vẫn còn nặng trịch, cô ngồi dậy duỗi thân thể ra. Tỉnhtáo lại theo bản năng liền nhìn về phía người bên cạnh, cô mỉm cười nhạt theo thói quen, lại chân thành nói: “Văn Hoa, em muốn an tĩnh ở nhà vài ngày.”
Mi mắt của anh nhẹ nhàng chau lại, môi mỏng liền nhếchlên, mắt đen nhìn nhìn Thù Man chăm chú, thật lâu sau mới mở miệng: “Thù Man, em muốn trốn anh sao?”
“Anh biết là không phải mà, em chỉ muốn yên tĩnh làm Chu Nham Hinh vài ngày.” Thù Man liền bình tĩnh nhìn anh.
“Được, nghe theo em.” Sự đen tối biến mất trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-tro-ve/1898707/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.