Edit: Min
Vào lúc này, tiếng gõ cửa vang lên: "Thời công tử, cơm sáng đã chuẩn bị xong."
Tây Ngạn Du: "......"
Hừ!
Cậu liếc Vân Lâm Quân một cái, xoay người thở phì phì đi mở cửa.
Sau khi nhóm người hầu đem đồ ăn đặt lên bàn rồi rời đi, Tây Ngạn Du quay người lại, liền thấy Vân Lâm Quân từ trên giường đứng dậy, không ho khan, cũng không ốm yếu, nhìn qua đã rất tốt.
Vân Lâm Quân cười đi về phía bàn, "Vi sư đã rất tốt, bữa sáng hôm nay thật phong phú......"
Tây Ngạn Du nhìn hắn, hừ một tiếng, "Thế sư phụ từ từ ăn đi."
Nói xong, ngáp một cái, xoay người rời đi.
Vân Lâm Quân: "......"
Tây Ngạn Du trở lại phòng của mình, nằm ở trên giường mềm mại lăn một hồi, đôi mắt nhắm lại, ngủ đến trời đất tối sầm.
Buổi sáng ngày hôm sau, Vân Lâm Quân đang muốn ra cửa, nửa đường gặp Tây Ngạn Du giang hai tay ngăn chặn.
"Sư phụ, người muốn đi đâu?"
Vân Lâm Quân nhìn Tây Ngạn Du tinh thần còn tính no đủ nhưng thoạt nhìn không mấy vui vẻ, từ từ nói: "Hôm nay vi sư khá hơn nhiều rồi, muốn ra ngoài đi dạo."
Tây Ngạn Du với vẻ mặt u oán nhìn hắn, "Không được."
Vân Lâm Quân: "?"
Tây Ngạn Du: "Bên ngoài rất nguy hiểm, vì an toàn của sư phụ, gần đây sư phụ vẫn không nên ra cửa."
Vân Lâm Quân nhìn Tây Ngạn Du, cười, gập ngón tay gõ trán Tây Ngạn Du, "Ngươi đây chính là không được ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-quoc-su-cung-benh-my-nhan-tieu-ca-man/3643590/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.