Edit: Min
Tần Hoài Hoang tức đến bật cười.
Tây Ngạn Du vội vàng trốn ra phía sau Tần Du Đường, "Hu hu hu hu, Hoàng đế ca ca của ngươi thật đáng sợ."
Tần Du Đường vừa nghe thanh âm hu hu của Tây Ngạn Du, mềm lòng rối tinh rối mù, ưỡn ngực, trực diện với ca ca của hắn, "Không có việc gì, không sợ."
Tần Hoài Hoang: "......"
Tần Hoài Hoang tức giận xoay người rời đi.
Tần Du Đường nuốt nuốt nước miếng, "Không có việc gì, huynh ấy đi rồi."
Tây Ngạn Du từ sau lưng hắn đi ra, nghĩ nghĩ, héo rũ, "Xong rồi. Lúc trước ta còn trừng ngài ấy hai lần. Cũng không ai nói cho ta biết ngài ấy là Hoàng đế."
Tần Du Đường yên lặng quay đầu lại nhìn cậu, "Cái gì? Sao? Trừng huynh ấy hai lần? Ngươi?" Vẻ mặt của Tần Du Đường đầy mê mang cùng không thể tin được, "Khi nào?"
Tây Ngạn Du nghĩ nghĩ, "Lần đầu tiên ở trà lâu gặp mặt, ngài ấy trừng ta, ta liền trừng trở lại. Còn có một lần, là ngày hôm qua hay là hôm trước ta đã quên, ta mới vừa lên xe ngựa, thấy ngài ấy ở cách đó không xa đứng trên lầu trừng ta, ta cũng trừng mắt nhìn trở về."
Tần Du Đường vẻ mặt mê mang.
Tây Ngạn Du nhìn nhìn hắn, còn có chút khó chịu, "Là do ngài ấy trừng trước."
Tần Du Đường: "......"
Tần Du Đường đỡ trán.
Tây Ngạn Du tang thương, sờ sờ cổ của mình, "Ngài ấy sẽ không giết ta đi?"
Tần Du Đường hoãn hoãn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-quoc-su-cung-benh-my-nhan-tieu-ca-man/3620632/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.