Edit: Min
Quản gia xách theo sơn trà trở về: "......"
Ồ, cái tên xấu xa này, dù thương nhưng mà ta cũng không giúp gì được.
Nghĩ như vậy, xách theo sơn trà ngồi vào một cái bàn khác.
Vân Lâm Quân mỉm cười đem đồ vật đặt xuống, xoay người phiêu nhiên rời đi.
Tây Ngạn Du: "......"
Tây Ngạn Du nhìn bóng dáng Vân Lâm Quân, lại nhìn giỏ tre nhỏ cùng bát rau trộn mầm hương xuân đặt trên bàn, mi mắt cong cong, cười.
Cậu đem chúng ôm đến trước mặt mình, tay trái cầm cái bánh rán, cắn một ngụm. Hương thơm mềm mại, thơm miệng ngon ngon.
Tay phải cầm đôi đũa, gắp một đũa rau trộn mầm hương xuân, bỏ vào trong miệng.
Hương xuân tính chất tươi mới, dùng gia vị trộn với nhau, tươi mới ngon miệng, mùi hương nồng đậm độc đáo kích phát ở trong khoang miệng, môi răng thật thơm, dư vị vô cùng.
Lực chú ý của Tần Du Đường vẫn ở trên người Tây Ngạn Du, hắn đưa lưng về phía Vân Lâm Quân cùng quản gia, cho rằng là chủ quán đem đồ ăn lên, hoàn toàn không chú ý chuyện gì đã xảy ra.
Lúc này, hắn nhìn chằm chằm vẻ mặt Tây Ngạn Du ăn thoả mãn giống như mèo con, cũng có chút thèm. Đồ ăn vặt bên đường đúng là chưa bao giờ hắn ăn qua, cầm lấy một đôi đũa duỗi về bát mầm hương xuân.
Tây Ngạn Du thấy thế, vội vàng đem mầm hương xuân xê dịch về phía chính, mở to mắt trừng hắn.
Tần Du Đường: "......"
Tần Du Đường cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-quoc-su-cung-benh-my-nhan-tieu-ca-man/3564078/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.