Edit: Min
Bỗng một ngày gió rét tháng ba thình lình thổi tới, gió Tây Bắc lạnh thấu xương, Tây Ngạn Du hét lên rồi gục ngã, như dự kiến lại nhiễm phong hàn.
Nếu đặt ở trước kia, làm một cá mặn nằm yên cũng không sao cả. Nhưng...... Từ giàu về nghèo thì khó, hiện tại cậu đã là cá mặn phiên bản cao cấp, một khi sinh bệnh, một chút khó chịu cùng không như ý, liền cực kì bực bội.
"Khụ khụ khụ......" Giọng nói đau, muốn ăn Tuyết Hoa Lạc.
Đầu đau đau, muốn ăn cá nướng.
Nóng quá, muốn xung quanh đều là hơi thở mát lạnh.
***
Sáng sớm hôm nay, Quý Dạ Vân nghỉ tắm gội trở về, nghe nói Tây Ngạn Du phong hàn ngã bệnh, liền qua đây thăm, rồi lại phát hiện Tây Ngạn Du khi sinh bệnh, thế mà cũng có một phen đả động lòng người, hơn nữa......
Hắn ở trong phòng trong chốc lát, thấy bọn hạ nhân chân tay vụng về, tay bỗng nhiên có chút ngứa, phá lệ muốn tự hạ mình chăm sóc Tây Ngạn Du.
Không nghĩ tới Tây Ngạn Du trước nay đều là tên nhóc lười biếng, sau khi sinh bệnh liền biến thành mèo bệnh, rồi tiến hóa thành lão hổ bệnh, hầu hạ không tốt, liền bực bội quăng ngã đập đánh.
Quý Dạ Vân tiếp được cái ly bị ném lại đây.
Còn dám ném đồ về phía hắn?
Quý Dạ Vân lạnh mặt đánh giá Tây Ngạn Du thật lâu, người xung quanh không dám thở mạnh.
Nhóm Lam Nhan thủ lễ có độ, ngẫu nhiên nháo một ít tính tình, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-quoc-su-cung-benh-my-nhan-tieu-ca-man/3553100/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.