Bắc Đường năm đó mới sáu tuổi hắn theo chủ tử nhà mình lăn lộn khắp nơi, hắn cứu một đứa trẻ đang bị người dùng gậy đánh, bởi vì đói nên trộm bánh của người ta.
Tên nhóc đó thế nhưng đòi đi theo hắn để trả ơn, còn trẻ độc miệng Bắc Đường lên mở miệng nói một câu.
" Ngươi muốn trả ơn ta chi bằng ngươi lớn lên gả cho ta đi "
Tên nhóc kia thế nhưng gật đầu đồng ý cùng hắn rời đi, cùng nhau học võ cùng nhau viết chữ, cùng nhau bảo vệ chủ tử, sinh tử bên nhau.
Hắn cũng đã sớm quên mất lời nói năm đó, chỉ là hắn không nhớ nhưng tên nhóc kia lại nhớ rõ từng chữ một, hơn nữa đối với hắn cố chấp đến biến thái, hắn nói chuyện với kẻ địch nhiều hai câu kẻ đó liền đã chết....
Hắn cũng không để ý đến việc đó lắm, về sau tên nhóc kia càng đáng sợ hơn thế nhưng mò đến trên giường của hắn, leo vào trong thùng tắm của hắn.
Bắc Đường có chút vô ngữ, tên này chắc chắn là bị ngốc rồi.
Cho tới một ngày kia hắn đã không còn là một tên nhóc, hắn thế nhưng đem hắn khoá lên!
" Mặc Phong!! ngươi làm cái gì!! "
" Ngươi cùng nữ nhân kia nói chuyện!! "
" Ngươi đỡ một nam nhân rơi từ trên nóc nhà xuống! "
" Ngươi dám hứa sẽ chăm sóc đứa nhóc kia!! "
Mặc Phong tức giận đè lên trên người Bắc Đường rống lên.
Bắc Đường:"...."
" Nữ nhân kia là người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-quay-ve-gia-ngoc-vuong-gia-tieu-kieu-the/3504177/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.