Nửa tháng sau!!.
Từ ngày thi đấu hôm đó Giản Ly không ra khỏi phủ nửa bước, cả ngày lười biếng, thanh danh của Mộc Linh cùng Lưu Diệp Vi đều hủy hoại, Giản Ly danh tiếng lại bay lên, chỉ là nàng cũng không có để ý nhiều như vậy.
Thanh danh tốt thì sau thanh danh không tốt thì sau, người khác nghĩ nàng như thế nào nàng cũng có mất miếng thịt nào đâu, như vậy nàng cần gì phải để ý bọn họ cách nhìn làm gì a.
Tiêu Dao lâu tầng hai!!
Giản Ly lựa chọn căn phòng có vị trí tốt có thể nhìn thấy khung cảnh bên ngoài, ngồi bên cửa sổ một tay chống cằm nhìn ra bên ngoài.
Hôm nay là sinh thần của hoàng đế, tứ quốc người đã chạy đến rất là nhiều, sắp có trò hay rồi, Giản Ly quấn quấn lọn tóc của bản thân, đen bóng tóc dài quấn quanh ngón tay tùy ý chơi đùa.
" Nương tử đang nhìn cái gì vậy a "
Tần Mặc Uyên ngồi bên cạnh nàng cũng theo nàng ánh mắt nhìn ra bên ngoài, thanh âm dễ nghe truyền đến trong tai Giản Ly ánh mắt nhúc nhích nhìn về phía hắn, ngọt như đường giọng nói tùy tiện trả lời.
" Không có gì để nhìn nha!.
"
" Các ngươi biết ta là ai không cũng dám vô lễ với ta!! "
Giản Ly còn muốn nói tiếp thì bị một giọng nói mang theo tức giận bảy phần kiêu ngạo chặn lại.
Nàng ánh mắt liền di chuyển ra bên ngoài cửa sổ, một nữ nhân ăn mặc hoa lệ trang phục, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-quay-ve-gia-ngoc-vuong-gia-tieu-kieu-the/3504150/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.