Giản Ly đang ngơ ngác lập tức bị lời nói của hắn đánh thức, nàng hơi nhìn hắn rồi lại nhìn bát cháo, sao đó cúi đầu không dám nhìn hắn yên tĩnh ăn cháo.
Quá mất mặt rồi!
Thiếu niên ở một bên chống cằm nhìn nàng, nhìn từ đầu đến chân rồi khẽ nhíu mày chỉ là rất nhanh liền trở lại bình thường.
Trên người Giản Ly hiện tại mặc một bộ y phục vừa cũ vừa rách, tuy sạch sẽ nhưng mà không thể chối bỏ sự thật là nó thật sự rất cũ... lại còn bị rách vài chỗ.
Những chỗ rách đó được may lại khá cẩn thận, tuy là may hơi xấu nhưng quả thật là rất cẩn thận.
“....” có người còn sống cực hơn cả hắn nữa này...
Tuy là hắn sống không tốt thật, nhưng đãi ngộ của hắn so với nha đầu này không biết hơn bao nhiêu lần nữa ấy chứ!
Đợi Giản Ly ăn xong ngẩn đầu lên thì thấy tên nào đó cứ nhìn mình chằm chằm, mắt cũng không chớp lấy một cái, cứ như là nhìn đồ quý hiếm vậy đó.
Giản Ly bị hắn dọa nổi da gà khó khăn nuốt một ngụm nước bọt lên tiếng hỏi:
“ Có... có chuyện gì sao? ”
“ Tiểu nương tử, chúng ta đi mua đồ mới đi! ”
“....” Giản Ly nghe hắn nói thì im lặng nhìn xuống bản thân một cái rồi ngẩn đầu nhìn hắn.
“ Ý ngươi là đang chê ta bẩn đó hả? ”
Đây là bộ đồ dễ nhìn nhất của tiểu Mộc Ly rồi!
Nàng cũng có tắm rửa sạch sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-quay-ve-gia-ngoc-vuong-gia-tieu-kieu-the/2927625/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.