Thiếu niên ngồi trên đất nước mắt lưng tròng lên án nhìn nàng, giống như nàng là cái phụ lòng người vậy đó.
Giản Ly đen mặt, nàng tâm đều trở nên nhức nhối, đúng là không nên xen vào chuyện của người khác mà, nàng lúc nãy chắc chắn là bị trời nắng làm ấm đầu rồi!
Tự rước một khối phiền phức vào người làm gì a!
Nếu lúc nãy đánh xong đi luôn thì tốt rồi, tự dựng quay lại làm gì không biết nữa!
Giản Ly thở một ra hơi để bình tĩnh, nàng quay đầu nhìn hắn uy hiếp nói:
“ Không được gọi ta là nương tử! nếu không ta sẽ... ” đánh ngươi...
Chỉ là còn chưa đợi nàng nói xong nước mắt của người nào đó đã lách tách rớt xuống chặn họng nàng, làm cho nàng đem mấy chữ còn chưa thốt lên thành lời nuốt ngược vào bụng.
Giản Ly trông thấy hắn khóc thiếu chút nữa liền phải hộc máu tại đây.
Là nàng sai rồi!
Là nàng có lỗi được chưa!
Không nên so đo với tiểu tử này a!
Nàng làm hắn khóc rồi!
Huhu nàng cũng muốn khóc quá à!
“ Là ta sai rồi! ”
“ Coi như bổn tiểu thư cầu xin ngươi, đừng có khóc a ”
“ Chỉ cần ngươi không khóc nữa, ngươi muốn cái gì ta đều cho ngươi được không? ”
Giản Ly bất lực, dáng vẻ gấp gáp dỗ hắn, đều nói nước mắt nữ nhân chính là vũ khí mạnh nhất đối phó với nam nhân không phải sao?
Vì cái gì hiện tại lại không giống nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-quay-ve-gia-ngoc-vuong-gia-tieu-kieu-the/2927606/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.