Ảo nãodùng sức ăn hết những thứ tròn tròn trong bát sau đó còn trứng và sủi cảo đang ởtrước mặt. Chiếc đũa của Tô Nhan đã tàn sát rất sớm hết tất cả mọi thứ vào trongbụng, tra tấn tàn phá trong nồi nhưng rút cuộc lại không được gì, hoàn toàn bịdập nát ở trong bát. Mà hung thủ Tô Nhan không có lấy nửa điểm cảm thấy áy náy,cúi đầu tiếp tục ăn hết những gì có trong bát.
“Rút cuộc… ăn no?”
Tô Nhan vừa ngẩng đầu lên nhìn đến Hứa Triết Quân tựa tiếu phitiếu đang nhìn cô, nghĩ đến hắn cố ý lấy việc này để mà cười nhạo cô. Tô Nhanlại tức giận bất bình, càng thêm dùng lực với những món đồ ăn ở trongnồi.
Không phải là một người ăn hai phần lẩu dê thôi sao? Không phảilà hai người ăn phần của bốn người thôi sao? Không phải là đều là một mình cô ănthôi sao? Tô Nhan nghĩ đến mà oán hận, cười cười. Cười châm biếm người mặt thantrước mặt.
“Hử?” Hứa Triết Quân nhíu mày, đáy mắt có vài phần buồn cười tiếptục hỏi, “Chẳng lẽ còn không có ăn no sao? Lại thêm một phần nữa sao?” Gặp TôNhan cứ nghiên răng nghiến lợi như cũ làm nát những thứ đã bất thành hình trongbát, Hứa Triết Quân không chút nghi ngờ là những thứ đó đang hi sinh thay chomình. “Ăn nhiều thịt như vậy không được a, đã gầy như mắm thế này rồi lại cứ ănthịt mãi như vậy sau này sẽ còn ai dám muốn cậu nữa chứ?”
“Cạch..”Tô Nhan rút cuộc nghe không nổi nữa, ánh mắt không ngừngtrừng tên nam sinh trước mặt. Cô thật muốn bóp chết hắn, chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-nho-thuan-ngoc/136615/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.