Edit: Cesia
Phòng của nhà trọ được bày trí toàn một màu đỏ, đôi long phượng hỷ chúc đang cháy sáng, trên giường phủ một lớp chăn đệm sặc sỡ mới tinh.
Trầm Tiểu Sách vừa vào cửa liền ngáp một cái không được thục nữ cho lắm. Hôm nay thức dậy quá sớm, lại chưa ăn gì, hiện tại nàng vừa buồn ngủ vừa mệt mỏi rả rời, tinh thần thật không tốt.
“Tiểu thư, em ra ngoài lấy chút gì đó cho cô ăn.”
“Không cần, ăn bánh ngọt ở trên bàn là được rồi.”
Tiểu Hồng do dự một lúc, vẫn là nói ra, “Tiểu thư, em đi ra ngoài xem một chút được không?”
Trầm Tiểu Sách đầu cũng không nâng nói, “Đi đi, nhớ xem thật kĩ, trở về kể lại cho ta nghe.”
Tiểu Hồng cả người lung lay một chút, sau đó rất nhanh chạy ra ngoài.
“Phốc.”
Trầm Tiểu Sách dừng lại động tác đang ăn bánh ngọt, ngẩng đầu nhìn lên xà nhà.
Một gã áo lam nam tử mặt mày sáng sủa, tư thái tùy ý mà tiêu sái đang ngồi ở trên xà nhà nhìn nàng cười.
Nàng nuốt xuống miếng bánh ngọt đang ăn dở, uống một ngụm trà, cũng hướng hắn hơi hơi mỉm cười, “Ngươi có thể xuống dưới đây ngồi lên ghế được không? Cứ ngửa đầu lên mệt chết đi được.”
Áo lam nam tử cười ha hả.
Trầm Tiểu Sách cảm giác một trận hoa mắt, người kia đã ngồi vào ghế.
“Ngươi là ai?”
“Ngươi rất thú vị.”
“Ngươi là ai?” Nàng tiếp tục hỏi cùng một vấn đề.
“Ta là người phụng mệnh hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-nha-ta/2384703/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.