Edit: susublue
Đêm lạnh như nước, gió mát trăng thanh nhưng lại là một đêm khó ngủ.
Khúc Ngâm hoảng hốt ôm lấy chăn, chạy tới phòng Tô Tiểu Vũ, mà mấy ngày gần đây Tô Tiểu Vũ cũng mất ngủ, hai nữ nhân ôm chăn ngồi trên giường, tán gẫu chuyện quá khứ đến tương lai, cho tới khi hốc mắt ươn ướt mới chậm rãi ngủ thiếp đi.
Tư Thiên Chanh đứng một mình ở tẩm cung, vuốt vùng bụng đang nhô ra, nhìn sao sáng ngoài cửa sổ, kể chuyện hồi xưa của phụ hoàng mẫu hậu cho cục cưng nghe, nói đến cuối cùng còn khóc lớn một trận đến khi mệt mỏi rồi mới ngủ thiếp đi.
Đổng Trường Dạ từ chối tất cả lời tâm sự của muội muội, nàng mệt mỏi khi phải đối phó với sự hâm mộ, ghen tị, nịnh nọt của bọn họ, Liễu Nguyệt nghe lệnh Bách Lý Ngôn mang gả y hấp tấp chạy đến đây, Trường Dạ lập tức chia sẻ kinh nghiệm dạo thanh lâu mấy năm nay cho Liễu Nguyệt nghe, Liễu Nguyệt dốc lòng kinh doanh thanh lâu mấy năm nên cũng rất coi trọng ý kiến của khách, tinh thần lập tức tỉnh táo lại, hai người nói chuyện đến khuya rồi mệt mỏi ngủ thiếp đi.
Lưu Vũ Ninh rời nhà lêu lổng hơn mười ngày cũng trở về lúc trời xế chiều, nghe Lưu Thanh Ninh thêm mắm thêm muối nói chuyện Phù Liễu biến thành nghĩa muội của mình, lập tức đi tìm Phù Liễu báo thù cho muội muội, càng muốn mượn cơ hội khinh bạc nàng, cũng may nàng có học chút võ công, nên hắn không làm gì được, mà Tây Vân đuổi tới sau không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-khuynh-thanh-minh-vuong-doc-sung-cung-chieu-phi/564307/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.