Edit: susublue
Bạch Thuật chỉ cảm thấy hô hấp càng lúc càng dồn dập, hắn si ngốc nhìn nữ tử như đóa phù dung trong nước, đáy mắt đầy ôn nhu, đến lúc hắn thấy nữ nhân đó muốn xoay người lại, rốt cục cũng mở miệng ——
"Chanh nhi."
Vừa như gọi, vừa như than thở, hai chữ nhẹ nhàng, mang theo bao nhiêu sự nhớ nhung, cũng chỉ có người được hắn thương nhớ mới hiểu được.
"Hả?" Mỹ nhân trong nước xoay người lại, khuôn mặt nhỏ nhắn không son phấn, rõ ràng là Tư Thiên Chanh, mắt nàng vốn đã lớn nay còn trừng lên nên càng lớn hơn nữa, trong mắt đầy hơi nước, môi anh đào hơi hé, kinh ngạc nhìn Bạch Thuật.
Có, có lầm hay không, nàng chạy khắp các thôn trấn đều không tìm thấy hắn, nhưng chỉ tắm rửa một lát lại gặp được hắn!
"Mau lên đây, nước rất lạnh." Bạch Thuật nhìn nàng kinh ngạc, cười cong mắt, nhẹ giọng nói, còn vươn tay vẫy vẫy.
Tư Thiên Chanh co rút khóe miệng, nâng hai cánh tay nhỏ nhắn lên, hướng về phía Bạch Thuật, chu miệng dịu dàng nói, "Không lên được, chàng giúp ta đi!"
Bạch Thuật nhếch môi, cười lộ hàm răng, nụ cười rất sáng lạn, gật đầu, thả người nhảy lên nước, lúc kéo Tư Thiên Chanh lên mới phát hiện nàng không mặc quần áo, mặt tối sầm lại, nâng tay hút quần áo trên bờ về phía mình, bao kín người nàng lại, đạp nước lên bờ.
"Một mình ở đây mà cũng dám tắm rửa?" Bạch Thuật tức giận giúp nàng sửa lại quần áo, nếu hôm nay người vô ý tới đây không phải hắn mà là nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-khuynh-thanh-minh-vuong-doc-sung-cung-chieu-phi/564267/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.