Edit: Susublue
Màn đêm vừa biến mất, nắng sớm mờ mờ, chiếu rọi khắp nhân gian, bao phủ Lăng thành mông lung, trời còn rất sớm, cho nên trên đường vắng tanh, ngẫu nhiên có hai ba người qua đường.
Tiếng vó ngựa "Đát đát" cùng âm thanh xe lăn bánh phá vỡ những tia nắng ban mai yên tĩnh, bốn nam tử tuấn dật cưỡi ngựa thản nhiên đi trước, bốn người phía sau ngồi trong một cổ xe ngựa.
Thân xe làm bằng gỗ lim quý báu, phong cách cổ xưa không mất khí chất, bên trên khắc nhiều đóa hoa lê, có đóa chưa nở, có đóa đã nở rộ, có đóa xấu hổ hé ra, hình dáng khác nhau, giống y như thật, đủ để biết tay nghề điêu khắc của nghệ nhân cao siêu cỡ nào, xe có bốn cái lọng che hơi nhếch lên, treo bốn sợi dây đính ngọc lưu ly, diennxdafnnleqydoon dưới ánh nắng, sáng rọi vạn vật, bông lúa làm thành chỉ bạc, nổi bật thanh lịch mà phú quý, hai bên trái phải của cửa xe, được phủ một miếng vải lụa màu trắng, rõ ràng là mỏng như cánh ve, nhưng bên ngoài lại không nhìn thấy bên trong được, xe ngựa được hai con tuấn mã kéo đi, xa phu là hai thiếu nữ, một người quyến rũ động lòng người, một người thanh thuần đáng yêu, chính là Liễu Nguyệt và Tây Vân, mà phía trước bốn nam tử cưỡi ngựa, là Bạch Ngọc, Bạch Nhất, Thừa Phong và Ngân Diện, dĩ nhiên khi Ngân Diện tháo mặt nạ ra, quả thật là một mỹ nam tử.
Từ bên ngoài nhìn qua, xe ngựa cũng không lớn, nhưng bên trong lại rất rộng, toàn bộ vách xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-khuynh-thanh-minh-vuong-doc-sung-cung-chieu-phi/564262/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.